nước ta chọn con gì ?
Sáng nay chủ nhật 5-8, cả quán trợn tròn mắt nhìn cô Ba, vợ nhí ông đại tá hưu ẹo ẹo đi ngang. Ông Tư Gà nướng càm ràm:
“ Ăn mặc kiểu gì bó trên , bó dưới , thò cả hai cánh tay, hai cẳng chân vậy kìa?”
Cô Phượng cave cười cười :
“ Xường xám Trung Quốc đó . Không hiểu cô Ba đi đâu diện đồ tàu vậy cà ?”
Gã Ký Quèn lên tiếng
“ Không lẽ đi biểu tình . Nghe nói 42 nhân sĩ, trí thức Sàigòn làm đơn xin biểu tình nhưng thành ủy chưa duyệt. Ủa sao thằng Bảy xe ôm không chở cổ đi như mọi sáng chủ nhật hè ?”
Thằng Bảy xe ôm bực dọc :
“ Đã có “phi công trẻ” chờ cổ đầu hẻm rồi. Đâu đến lượt tôi !”
Ông Tư Gà nướng thắc mắc :
“ Mày nói “phi công trẻ” là sao ?”
Cô Phượng cave cười rũ :
“ Là bồ trẻ đó chú Tư. Cái này gọi là “phi công trẻ lái máy bay bà gìa…”
Cô Ba đi một thoáng đã thấy xách túi về mặt hầm hầm. Cô Phượng cave chạy ra đon đả :
“ Ủa..sao cô Ba mặc đẹp vầy mà đi có chút xiú về là sao ?”
Cô Ba nổi cáu :
“ Tiên nhân cha chúng nó …”
“ Ủa…cô Ba chửi ai vậy ?”
Cô Ba gắt om :
“ Chửi ba cái thằng biểu tình chớ ai ?”
Thằng Bảy xe ôm tròn mắt :
“ Ủa …hôm nay đâu có biểu tình…”
“ Không xuống đường, đứng đầy vỉa hè cũng là biểu tình chớ sao ?”
Chị Gái hủ tíu giờ mới lên tiếng :
“ Mà họ làm gì cô Ba chửi dữ vậy ?”
Cô Ba mắt long lên :
“ Tụi nó tưởng tôi là Trung Quốc nên chửi xéo tùm lum,có đứa còn xịt cả nước mắm vào người tôi đây này. May có anh bạn la lớn :”không phải Trung Quốc, người Việt, người Việt, tụi nó mới thôi…”
Cô Phượng cave reo lên :
“ Í chết cha …tại cô Ba diện xường xám nom y chang Trung Quốc …”
Cô Ba nguây nguẩy bước đi , ông đại tá hưu vào quán. Ông vừa nhấm nháp ly sữa đá, ông Tư Gà nướng đã chất vấn :
“ Chú Ba, chú là lão thành cách mạng, tôi xin hỏi tại sao thằng Trung Quốc dùng kế sách biển người xâm lấn biển Đông, nhân dân bức xúc mà đảng, chính phủ cứ im re là sao ?”
Ông đại tá hưu cao giọng :
“ Bà con yên tâm, tin tưởng vào sự lãnh đạo sáng suốt của đảng…”
Thằng Bảy xe ôm cắt ngang :
“ Thì nếu chưa dám mang máy bay, tầu ngầm chọi nó thì ít nhất cũng phải tẩy chay hàng hóa của nó chớ ?”
Ông đại tá hưu quát :
“ Mày điên hả thằng xe ôm kia ? Mày thử coi trong nhà mày từ cái máy vi tính, cái tủ lạnh, cái tivi…có cái nào không phải hàng Trung Quốc không ? Tẩy chay thì lấy gì xài. Đến Mỹ cũng phải dùng hàng Trung Quốc kìa. Bởi vậy người ta mới nói Trung Quốc là “công xưởng thế giới “ kìa…”
Cô Phượng cave cười chúm chím :
“ Vậy còn Việt Nam là gì ? Là “xó bếp” thế giới hẳn ?
Mọi người cười ồ. Ông đại tá hưu quát :
" Nói láo ! Bác Hồ đã khẳng định "nhân dân ta rất anh hùng", "Đảng ta rất anh hùng", sao mày dám nói Việt Nam là xó bếp của thế giới ?"
Cô Phượng cave gạt ngang :
" Thôi thôi, mình không làm cái "xó bếp" thì mình làm cái...cái..."
Cô Phượng cave rũ ra cười không nói tiếp được làm thằng Bảy xe ôm phải nhắc :
" Chị Phượng kỳ, làm cái gì thì cứ nói ra sao cứ cười hoài...mà không được nói tầm bậy đâu nha..."
Cô Phượng vênh mặt :
" Nói thế nào là tầm bậy ?"
Thằng Bảy xe ôm cười cười :
" Giả tỉ như chị nói cái...cái...chổi của thế giới chẳng hạn..."
Cô Phượng cave cười rinh rích :
" í mèn ôi, được làm cái chổi đã tốt. Cái chổi làm nhiệm vụ quét rác cho thế giới là cao quý lắm chớ !"
Ông đại tá hưu đập bàn quát :
" Thôi thôi chấm dứt, gái góa bàn chuyện trào đình, không được nói nữa..."
Thằng Bảy xe ôm cười cười :
" Sao chú Ba lại ngăn cản tự do ngôn luận ?"
Ông đại tá hưu trợn mắt :
" Tự do gì cũng phải theo lề đường bên phải nghe chưa ? Để cho tụi bay tự do ngôn luận thì từ cái "chổi của thế giới " chúng mày tán sang cái "sọt rác", cái..."bàn cầu" à ?"
Cả quán cười ầm, thằng Bảy xe ôm bô bô :
" Ấy chết...cái đó là chú Ba nói chớ không phải tụi con đâu nha?"
Ông đại tá hưu dõng dạc:
“ Tụi bay phải tự hào dân tộc chớ. Ngay ông Tổng Thống Bush cũng phải nói Việt Nam là con hổ nhỏ …”
Gã Ký Quèn lên tiếng :
“ Xưa rồi chú Ba ơi,“con hổ” là nói Ấn Độ, “con rồng” là nói Trung Quốc…còn Việt Nam là con gì thì chưa chọn . Có người chọn “con trâu” cũng không xong. Cứ “con trâu đi trước,cái cày theo sau” thì bao giờ mới hết thời quá độ lên chủ nghĩa xã hội ?”
Cô Phượng cave cười sằng sặc:
" Chọn con chuột là đúng nhất ..."
Ông đại tá hưu quát :
" Bố láo ,sao mày dám nói nước ta là "con chuột"?"
Cô Phượng cave gân cổ cãi :
" Thì chú Ba thử nhìn coi, khắp nước chỗ nào cũng tham nhũng, đục khoét công quỹ, các cơ quan, đoàn thể nhung nhúc những chuột là chuột vậy chẳng chọn con chuột thì con gì ?"
Thằng Bảy xe ôm gạt ngang :
" Chưa được, chưa được, chọn "con chuột" chưa được, phải chọn "con lươn " mới đúng..."
Cô Phượng cave cười rinh rích :
" Bộ mày ham lẩu lươn lắm sao ?"
Thằng Bảy xe ôm gân cổ :
" Tôi chọn con lươn là vì người Việt Nam "lươn lẹo" giỏi lắm. Tỉ như khi điều tra làm án không dám đụng tới cán bộ lớn thì gọi là "khoanh án", ăn cắp tiền nhà nước thì gọi là " gây thất thoát công quỹ", cướp đất của dân thì gọi là " điều chuyển mục đích sử dụng", cầm súng bắn dân thì "không phải súng mà là công cụ hỗ trợ", " không phải bắn súng mà là...cướp cò"..."
Ông Tư Gà nướng cao giọng :
“ Không được. Theo tao tốt nhất là chọn con đà điểu. Con này cứ bão là rúc đầu vào cát , y chang Việt Nam, cứ mỗi lần Trung Quốc lấn lướt là lại rúc vào tình hữu nghị môi răng, lòng biết ơn, 16 chữ vàng với cả 4 tốt…”
Cả quán cười ầm. Ông đại tá hưu tức quá , hấm hầm ra khỏi quán.
NT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét