Hiển thị các bài đăng có nhãn HẺM BUÔN CHUYỆN. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn HẺM BUÔN CHUYỆN. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 164 - Cô Diana chứ không phải Ngài Thủ tướng…




Chiều nay mưa lớn, mát mẻ, người ngồi chật quán, chị Gái hủ tiu phấn khởi bật tivi vớ ngay phải truyền hình trực tiếp quốc hội chất vấn. Chị vừa chuyển kênh bà tổ trưởng đã la lên :
“ Để coi…để coi quốc hội chất vấn coi chính phủ thực hiện đúng đường lối chính sách của đảng chưa ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Coi chất vấn để biết thằng nào tham ô, thằng nào chưa bị lộ…chứ còn nói như bà tổ trưởng thì coi làm…đéo gì ?”
Tuy nhiên chiều bà tổ trưởng, chị Gái không chuyển kênh dù cả quán chẳng mấy ai coi. Cô Phượng cave ngó lui ngó tới, bật chợt lên tiếng:
“ Ủa…sao Bộ trưởng tư pháp lại nói “pháp luật là thể chế hóa đường lối của Đảng? Chẳng may đường lối của đảng sai thì pháp luật cũng sai hả chú Ba ?”
Ông đại tá hưu quát :
“ Con cave này láo, đảng có  bao giờ sai mà mày bảo pháp luật sai ?”
Cô Phượng cave cãi bướng :
“ Vậy cải cách ruộng đất đảng có sai không,  16 chữ vàng, 4 chữ tốt  có sai không , khai thác bauxite Tây Nguyên có sai không ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Sai đâu mà sai, chỉ lầm lẫn chút xíu thôi, sai đâu mà sai…”
Bà tổ trưởng cao giọng :
“ Những cái đó là chủ trương lớn của đảng dứt khoát không sai cũng không lầm lẫn… Phải tin tưởng ở sự lãnh đạo sáng suốt và tài tình của đảng chớ…”
Ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Nếu nói pháp luật là thể chế hóa đường lối của đảng thì là đảng luật chớ đâu phải pháp luật …”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ Có vậy thôi mà cũng thắc mắc, ở xứ ta cái đéo gì chẳng là của đảng, nào quân đội, nào công an, nào là hiến pháp thêm cái thằng pháp luật nữa  có sao ?”
Bà tổ trưởng dằn mặt :
“ Anh Ký Quèn ăn nói cho lịch sử nha, nói về đảng mà văng đéo là không có được ?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Đúng rồi văng đéo là hỗn với đảng, cứ nói đkmn được rồi…”
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
 “ Đkmn.. là cái quỷ gì ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Cái này bí mật quốc gia nha…”bật mí” là chết cmnr…he he…”
Cả quán cười ồ, ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Chất vấn Bộ trưởng tư pháp không ông nghị bà nghị nào hỏi :” sao công an bắt người trái luật thế ? Rụp cái đưa lên xe chẳng có lệnh, có quyết định con mẹ gì cả ?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Chất vấn vậy nó đuổi ngay ra khỏi nghị trường…”
Chị Gái hủ tíu lên tiếng:
“ Tôi thắc mắc sao không đòi cách chức bà Bộ trưởng y tế . Nào con nít sơ sinh chích ngừa chết lia lịa, nào bác sĩ mổ ruột thừa cắt nhầm dạ con, nào che giấu dịch bệnh sởi…í mẹ ôi, tội lỗi đầy mình sao không cách chức hả chú Ba ?” 
Ông đại tá hưu quát :
“ Cách chức đâu có dễ…phải thông qua bỏ phiếu tín nhiệm chớ. Đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nói rồi :” Quanh năm chỉ bận bỏ phiếu tín nhiệm còn làm với ăn gì nữa “
Ông Tư Gà nướng thắc mắc :
“ Vậy không bó phiếu tín nhiệm nữa hả chú Ba ?”
Ông đại tá hưu cao giọng :
“ Bó thì chưa bỏ nhưng còn phải chờ chủ trương của Bộ chính trị…”
Ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Bộ chính trị sức mấy muốn bỏ phiếu tín nhiệm…ngộ nhỡ cả 16 ông đều tín nhiệm thấp thì lấy ai lãnh đạo toàn đảng toàn dân chống Tàu ?”
Bà Tổ trưởng la :
“Ông Tư Gà nướng nói bậy nha.16 đồng chí đó là tinh hoa của toàn đảng, toàn dân hun đúc nên làm gì có chuyện “tin nhiệm thấp ?”
Cô Phượng cave chăm chú nhìn hình chợt la lên :
“ Thủ tướng mặc sơ mi trắng, ngực gắn huy hiệu đỏ ngồi hàng ghế đầu kìa…Í mèn ôi…tối nào cũng thấy Thủ tướng lên tivi…đẹp trai dễ sợ…”
Thằng Bảy xe ôm đặt câu hỏi :
“ Đố chị Phượng cave , ai xuất hiện nhiều nhất trên tivi ?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Thủ tướng chớ ai, nào họp chính phủ, nào thăm địa phương, nào tiếp khách quốc tế…có tối nào Thủ tướng không lên tivi ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Sai bét. Xuất hiện nhiều nhất trên tivi là… cô Diana “siêu mỏng, siêu thấm”, ‘an toàn, vui vẻ ngay cả trong lúc ấy…”
Ong đại tá hưu đập bàn cái rầm :
“ Tầm bậy… làm gì có chuyện đó…”
Gã Ký Quèn vỗ tay cười :
“ Thằng Bảy xe ôm nói đúng đó…cứ 30 phút tivi lại phát hình cô Diana với  băng vệ sinh nhiều hơn Thủ tướng là cái chắc…”
Cả quán cười ồ. Ông đại tá hưu và bà tổ trưởng mặt đỏ tía tai.

11-6-2014


Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 163 - Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé !!!



  
          Tối  nay tivi vừa hết thời sự, ông Tư Gà nướng đã càm ràm :
“ Thật không hiểu nổi mấy ông tướng nhà mình , thằng Trung Quốc nó đâm chìm tàu cá của mình, đâm hỏng cả chục tàu kiểm ngư, báo chí Trung Quốc đổi trắng thay đen đổ lỗi cho tàu ta đâm tàu nó, vậy mà cha Nguyễn Chí Vịnh lại bênh,  bảo báo chí nó không có lỗi, lỗi là do thằng cung cấp thông tin bẻ queo sự thật …”
Ông đại tá hưu quát :
“Đồng chí Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh nói vậy chẳng đúng sao ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Bộ báo chí Trung Quốc nó mù nó điếc hả ? Bao nhiêu đài báo chí quốc tế đưa tin, phóng viên nước ngoài tới tận nơi tường thuật không lọt vào tai, vào mắt nó chút sự thật nào hả ? “.
Cô Phượng cave cười ngỏn nghẻn :
“ Ông Vịnh còn gợi ý mời báo chí Trung Quốc tới tận nơi để chứng kiến viết bài cho nó đúng kìa…”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“Ba thằng nhà báo Trung Quốc bị bọn tuyên huấn khóa lưỡi lại rồi, có cho tụi nó tới tận nơi tác nghiệp thì về nước nó vẫn đổi trắng thay đen, vẫn bẻ cong sự thật không thi vỡ nồi cơm…ông Vịnh đừng có mà tưởng bở…”
Ông Tư Gà nướng lại càm ràm :
“Hôm trước ở hội La..La gì đó, ông đại tướng Phùng Quang Thanh lại phát biểu “ quan hệ VN và TQ vẫn rất tốt…”. Ối mẹ ôi, thằng kẻ cướp đã vào tận nhà rồi còn khen quan hệ nó với ta rất tốt..”
Ông đại tá hưu quát :
“ Đó là đường lối chiến lược chiến thuật của đảng ta, tụi bay biết gì mà nói…”
Bà tổ trưởng cũng đon đả :
“ Đúng đấy…bởi vậy hôm rồi họp quốc hội mới có đồng chí phát biểu tình hữu nghị keo sơn giữa Trung Quốc và Việt Namlà ước mơ ngàn đời của nhân  dân ta..”
Cô Phượng cave cười ngỏn nghẻn :
“ Chẳng biết đường lối chiến lược chiến thuật tài tình ra sao, ước mơ ngàn đời thế nào cứ để mất biển Đông thì dân nó xé xấc..”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Chẳng riêng gì biển Đông mà Tây Nguyên, Hà Tĩnh, rồi bao nhiêu nơi khác quân lính Trung Quốc giả danh công nhân tràn vào biết mấy sư đoàn, rồi hàng đểu , hàng giả, thương lái Trung Quốc len lỏi vào khắp thôn xã phá hoại kinh tế Việt Nam như vào chỗ không người, rồi hàng xuất khẩu phụ thuộc chặt vào thằng Tàu, dưa hấu, cao su ngoài nó ra chẳng biết bán cho ai nên nó mới ép giá…. Tôi xin hỏi chú Ba cái đường lỗi chiến thuật của mấy ổng ra sao để nước ta ra cái nông nỗi ấy ?”
Ông đại tá hưu lại đập bàn :
“ Tụi bay phải tin vào đảng và Nhà nước chớ ? Đồng chí Tổng bí thơ Nguyễn Phú Trọng đã nói rồi, đồng bào phải bình tĩnh, sáng suốt không để mắc mưu các thế lực phản động…”
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“ Thế lực phản động là những ai, nằm ở đâu hả chú Ba ?”
Ông đại tá hưu và cả bà tổ trưởng đần mặt chưa kịp trả lời cô Phượng cave đã cười hi hí :
“ Thế lực phản động chẳng thấy đâu, chỉ thấy hiện nay khối cán bộ lớn cán bộ bé, khối ông to ông nhỏ không khéo là những con .. nòng nọc cả rồi  ?”
Ong đại tá hưu đập bàn :
“ Con Phượng cave kia…sao mày dám nói xấu cán bộ ta là những con nòng  nọc hả ?”
Ong Tư Gà nướng lên tiếng :
“ Chắc cô Phượng  cave lại nghe mấy ông cán bộ Hà Nội vào buôn chuyện hẳn thôi. ?”
Cô Phượng  cave cười  rinh rích :
“ Chú Tư Gà nướng nói đúng đó, cháu cũng chỉ nghe mấy chú Hà Nội vào buôn chuyện . Con nòng nọc thực ra là con của con cóc . Nhưng lúc mới nở nó lại bơi tung tăng dưới nước làm ai cũng tưởng  là cá trê con . Nhưng khi lớn lên, nòng nọc đứt đuôi  nhảy lên bờ trở  thành cóc con nhảy về với cóc mẹ . Cán bộ ta bây giờ khối anh thế. Anh nào cũng lên giọng ta đây là người Việt, nhưng mai kia đứt đuôi con nòng nọc Việt biến hết thành “cóc” Trung Quốc cho coi …”
Cả quán cười  ầm ĩ. Thằng Bảy xe ôm cười  chán rồi mới lên tiếng hỏi :
“ Nhưng biết bao giờ nòng nọc mới đứt đuôi ?”
Cô Phượng cave cố nín cười :
“ Thì ngày xưa đồng chí Tôn Quốc Cường đại sứ Trung Quốc đã nói rồi đó :” chờ thời cơ chín muồi mà…”
Ong Tư gà nướng thắc mắc :
“ Thời cơ chín muồi là sao ?”
Cô Phượng  cave cười  cười :
“ Là cái lúc thằng Tàu nó chiếm hết biển Đông, hết Tây Nguyên . Lúc đó gọi là “thời cơ chín muồi” ,  nòng nọc Việt  đứt đuôi nhảy hết lên bờ thành cóc Trung Quốc cho coi.”
Cả quán cười ồ. Riêng ông đại tá hưu mặt hầm hầm. Bà Tổ trưởng im thin thít.

6-6-2014













Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 161 : Trong các em, có bạn nào còn…bú tí mẹ ???







        

Tối nay chị Gái hủ tíu vừa thò tay bật tivi đã thấy màn hình đỏ lòm 20 ngàn trai gái Hànội tràn ngập sân Mỹ Đình chờ đón anh Nick Vujick tật nguyền. Cô Phượng cave la lối :
“ Í mèn ôi …nghe nói mấy em phải đi từ 3 giờ chiều chầu chực dưới cái nắng 40 độ kìa. Có đón đội tuyển Việt Nam  thắng Uôn-cúp trở về cũng chẳng được vậy..”
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“ Tụi nó cầm quạt mặt đỏ mặt trắng là sao vậy cà ?”
Thằng Bảy xe ôm ra vẻ hiểu biết :
“ Để trả lời câu hỏi của MC Xuân Bắc, nếu có thì giương mặt đỏ, nếu không thì mặt trắng. “
Quả nhiên trò chơi hỏi đáp bắt đầu. MC hỏi : “các bạn có nóng không ?” Một rừng “quạt đỏ” giơ lên. MC lại hỏi :” các bạn có muốn ăn kem không ?” . Lại rừng quạt đỏ…Cứ thế, MC lại hỏi :” Điều gì làm bạn bất bình nhất?”. Tivi chiếu mấy câu trả lời soạn sẵn. Nào bất bình khi đi làm hộ khẩu thủ tục rườm rà, nào bất bình khi thấy học sinh ngày nay hết dễ thương động tý là "uýnh" nhau".
Khi MC chuyển sang câu hỏi khác , ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Toàn hỏi với đáp tầm phào, chờ mãi không thấy trả lời :” bất bình nhất là nạn tham nhũng tràn lan…”
Cô Phượng cave cười ré :
“ Í trời…nhà đài soạn câu trả lời vậy thì có mà vỡ nồi cơm..”
Thằng Bảy xe ôm trừng mắt :
“ Trong tình hình căng thẳng với Trung Quốc , ít nhất cũng phải có câu trả lời :” bất bình nhất là Trung Quốc đặt dàn khoan khủng vào lãnh hải Việt Nam ?”
Cô Phượng cave lại cười :
“ Vậy mày không biết nhiệm vụ đoàn bây giờ là làm cho thanh niên tránh xa các vấn đề nhạy cảm , biến tụi nó thành đám cún con ham vui à ?”
Thằng Bảy xe ôm cáu kỉnh :
“ Vậy tôi muốn nhà đài cho tôi đặt câu hỏi …”
Cô Phượng cave :
“ Mày hỏi sao ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Tôi hỏi trong các em ở đây có bạn nào còn …bú tí mẹ ?”
Cả quán cười ồ. Gã Ký Quèn chen ngang :
“ Mày đi mà hỏi cái thằng mặc comlê ngồi khán đài kìa coi nó cho mày hỏi vậy không ?”
Thằng Bảy xe ôm trợn mắt :
“ Nó là thằng nào vậy cà ?”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ Là thằng Tổng biên tập đài truyền hình chứ còn thằng nào. Kịch bản tối nay là do nó chỉ đạo, nó duyệt chớ còn ai ?”
Ông đại tá hưu quát :
“ Thằng Ký Quèn kia, sao mày dám gọi đồng chí Ủy viên trung ương đảng, Tổng biên tập đài truyền hình bằng thằng hả ?”
Gã Ký Quèn vênh mặt :
“ Suốt thời gian đưa tin Ukraina nó bênh Nga chằm chặp, giờ anh Putin chơi đểu bắt tay thằng Tàu, cho báo đài nói xấu VN , trắng mắt ra chưa ? Lẽ ta phải lôi cổ thằng Tổng biên tập  ra kiểm điểm, kỷ luật ấy chớ ?”
Cô Phượng cave xua xua tay :
“ Thôi thôi im lặng, chờ anh Nick tật nguyền ra giao lưu kìa…”
  Sau cùng anh chàng Nick cũng ra sân khấu chém gió trong vỏn vẹn có đúng…5 phút…
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“ Sao thằng chả cứ la lên “tình yêu…tình yêu …” là sao ?”
Cô Phượng cave mau miệng :
“ Thì chả kêu gọi mọi người phải yêu đi mà…”
Thằng Bảy xe ôm văng tục :
“ ĐM…giữa lúc toàn dân sôi sục khí thế căm thù thằng Tàu Khựa lại xui thanh niên yêu đại ...yêu đại …lẽ ra cần  nói các bạn phải biết ghét quân xâm lược Trung Quốc…”
Cô Phượng cave la lên :
“ Í trời…Nick mà khuyên vậy thì khối thằng trong Ban tổ chức té đái ra quần …”
Ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Tau chỉ tiếc có cơ hội tập trung cả hai mươi ngàn thanh niên mà không hô lên một tiếng “ đả đảo Trung Quốc xâm lược …”
Gã Ký Quèn trợn mắt :
“ Đến họp quốc hội cả ngàn người mà cũng còn chẳng dám hô nữa là cái đám cún con này…”
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“ Sao vậy cà ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Thì hô lớn vậy nhỡ đồng chí Tập Cận Bình nghe thấy, đồng chí rút lại không cho đảng ta 16 chữ vàng với 4 chữ tốt  nữa thì khóc à  ?”
Cả quán cười ồ. Ông đại tá hưu mặt đỏ tía tai…

25-5-2014














Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 160 : Rút ra…rút ra ngay….!!!!


                 
Sàigòn mấy bữa nay nóng như đổ lửa. Trong hẻm, riêng nhà ông đại tá hưu đóng cửa kín mít mở máy lạnh còn bà con ra ngồi cửa hóng gió chẳng mát mẻ gì cũng còn hơn ngồi trong nhà . Sáng nay vừa vào quán, bà tổ trưởng đã veo véo :
“ Đề nghị bà con bình tĩnh không nghe những tin đồn bịa đặt gây mất ổn định xã hội…”
Cô Phượng cave láu táu :
“ Tin đồn  gì đấy bà tồ trưởng ?”
Bà tổ trưởng thao thao :
“ Hiện nay các lực lượng thù địch lợi dụng vụ dàn khoan Trung Quốc tung tin bịa đặt nhằm phá hoại sự nghiệp công nghiệp hóa của ta. Chúng tung tin nào Trung Quốc đưa quân áp sát biên giới sắp tấn công nước ta, nào tiền đồng Việt Nammất giá nên mau mau mua vàng, mua ngoại tệ …”
Vừa lúc đó thằng Bảy xe ôm đi khách về mồ hôi mồ kê đầm đìa. Cô Phượng cave phì cười :
“ Mày đi đâu về thở tò tò như bò vậy Bảy ?”
Thằng Bảy xe ôm trợn mắt :
“ Chở cô Ba vợ ông đại tá hưu đi mua vàng chớ đi đâu ?”
Gã Ký Quèn la lên :
“ Đi mua vàng ?”
Thằng Bảy xe ôm gân cổ :
“ Mua vàng thiệt chớ bộ. Bả nói tiền đồng sắp mất giá thành mớ giấy lộn phải mau mau rút tiền ngân hàng ra mua vàng. Í trời ơi, bả mang nguyên một valy toàn tiền 500 ngàn không à ?”
Cô Phượng cave quay sang ông đại tá hưu :
“ Ủa …bà tổ trưởng vừa nói không nghe theo luận điệu thù địch , không mua vàng, không mua ngoại tệ mà chú Ba ? Sao chú không quán triệt cô Ba chấp hành đường lối chủ trương của đảng, chính phủ ?”
Ông đại tá hưu càu nhàu :
 ”Thì tiền của nó muốn mua gì mua sao cấm ?”
Chị Gái hủ tíu bưng càphê tới góp chuyện :
“ Vậy chú Ba nhờ bà tổ trưởng đây vào vận động cô Ba ?”
Bà tổ trưởng giật mình :
“ Ấy không…ấy không…đó là việc chú Ba chớ ?”
Ông đại tá hưu cáu kỉnh :
“ Nói rồi, vận động rồi, quán triệt rồi nhưng nó không nghe biết làm sao ?”
Vừa lúc đó tivi chiếu quốc hội họp phiên toàn thể tại hội trường . Ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ ĐM…trời nóng chảy mỡ vậy mà cha nào cha nấy ca-la-vát, com lê có chết không ?”
Cô Phượng cave trợn mắt :
“ Chú Tư lo bò trắng răng. Hànội đang nóng 39 độ nhưng cả một hệ thống máy lạnh chạy ầm ầm, phòng họp lúc nào cũng mát lạnh  đến khoác  áo lông cũng được .?”
Chị Gái hủ tíu rền rĩ :
“ Í trời…cả cái phòng họp rộng như vầy, chạy bao nhiêu máy lạnh cho đủ…tốn điện …tốn điện…”
Bà tổ trưởng gắt :
“ Cô Gái nói vậy đâu có được. Đây là cuộc họp cả 500 đại biểu quốc hội họp bàn bao nhiêu là vấn đề trọng đại sao kêu tốn điện ?”
Ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Con Gái nói đúng đó. Cả 500 ông cởi bỏ ca-vát, com lê, đánh cái sơ mi trần ngồi họp có sao, tiết kiệm cho dân bao nhiêu là tiền …”
Ông đại tá hưu đập bàn :
“ Tụi bay toàn nói năng ba láp ba sàm..quốc hội mới  họp bàn về vấn đề biển Đông cực kỳ quan trọng…”
   Gã Ký Quèn cười hì hì :
“ Vậy quốc hội có quyết định kêu gọi toàn dân chống quân xâm lược Trung Quốc ai có súng dùng súng, ai có gươm dùng gươm, ai không có gì thì …dùng mồm…”
Cô Phượng cave cười hí hí :
“ Dùng mồm sao đánh được Tàu ?”
Thằng Bảy xe ôm chen ngang :
“ Thì dùng mồm để đánh võ mồm mà…đường lối chiến lược của đảng ta đó…”
Cả quán cười ồ . Ông đại tá hưu đập bàn :
“ Chúng mày không được nói láo. Chủ trương của đảng là kiên trì đấu tranh bằng phương pháp hòa bình, tuyệt đối không  dùng quân đội, tuyệt đối không dùng súng …”
Gã Ký Quèn kêu lên :
“ Hèn chi hôm rồi mít tinh chống quân xâm lược, ông Chủ tịch hỏi ai là bộ đội thì ra khỏi phòng…ông sợ đưa quân đội vào mít tinh sai sách của đảng…”
Ông Tư Gà nướng lên tiếng :
“ Vậy xin hỏi chú Ba, nếu mình kiên trì đàm phán mà thàng Trung Quốc nhất định không rút ra thì đảng ta có “uýnh” nó không ?”
Ông đại tá hưu lắc quày quạy :
“ Tuyệt nhiên không…đảng đã nói ta chỉ đấu tranh bằng đàm phán hòa bình, tuyệt đối không dùng võ lực .”
Thằng Bảy xe ôm bỗng cười ngặt cười nghẽo làm cô Phượng cave phải quát :
“ Mày cười cái gì hả Bảy xe ôm ? Đang nói chuyện đòi thằng Trung Quốc rút ra sao mày lại cười ?”
Thằng Bảy xe ôm vẫn cười hô hố :
“ Xin hỏi chú Ba, giờ có thằng côn đồ vào nhà đè ngửa cô Ba , hạ đặt cái của nó vào rồi  rủ “khai thác” chung với chú Ba thì chú tính sao?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Thì chú Ba cũng không được dùng võ lực chỉ đàm phán hòa bình thôi nha . Đại khái chú sẽ bảo thằng côn đồ :” rút ra đi…rút ra rồi tao với mày gác tranh chấp, cùng khai thác cô Ba  . Phải vậy không chú Ba ?”
Cả quán cười ầm…ông đại tá hưu mặt đỏ tía tai đùng đùng ra khỏi quán…”

   22-5-2014
   



   









Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 159 : Biểu tình – lại cấm rồi nha !!!


  Sáng nay thằng Bảy xe ôm vừa đi khách về, cô Phượng cave đã la oai oái :
“ Bảy ơi…chết cha mày rồi…”
Thằng Bảy xe ôm tái mặt :
“ Sao vậy ? Sao vậy…cảnh sát cơ động tìm tui hả ?”
Gã Ký Quèn lên tiếng :
“ Cảnh sát cơ động mắc mớ gì tìm mầy ?”
Thằng Bảy xe ôm phân trần :
“ Thì bữa trước tui chở một bà ký giả đi coi biểu tình đập phá ở khu công nghiệp Sóng Thần đó. Bả chụp hình lia lịa, cảnh sát huýt còi bả nói cứ chạy, đừng dừng lại. Thế là tui tẹt ga chạy tới luôn. Í mèn ôi, hai thằng cơ động đuổi theo, may có đoàn biểu tình cản trở không tui bị tóm rồi. Nhưng chắc nó ghi được số xe nên mới tìm tới đây chớ gì ?”
Cô Phượng cave cười hắc hắc :
“ Có tật  giật mình…chẳng có thằng cơ động nào tìm mầy hết…chỉ có báo đăng Việt kiều Mỹ kinh doanh xe ôm áo dài kìa…”
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“Xe ôm áo dài là sao ?”
Cô Phượng cave :
“ Là nó tuyển toàn các em chân dài xinh đẹp, mặc áo dài đưa đón khách…”
Gã Ký Quèn cười lớn :
“ Vậy có được ôm không ?”
Cô Phượng cave khúc khích :
“ Đã gọi xe ôm mà không được ôm sao gọi là xe ôm ? Chỉ có điều nó chém 500 ngàn một giờ lận…”
Gã Ký Quèn :
“ Vậy rẻ chán…vừa ôm vừa ngắm cảnh …”
Thằng Bảy xe ôm văng tục :
“ ĐM…tôi đâu ngán mấy con chân dài chạy xe ôm, chỉ bọn nhà giàu mới chơi trò đó.. mà muốn ôm vào khách sạn , ôm ngoài đường ngoài chợ hay hớm gì ?”
Vừa lúc đó thằng Tới con bà Năm củ cải kéo theo hai thằng bạn vào quán. Chị Gái hủ tíu trợn tròn mắt :
“ Ủa …giờ này không đi làm còn vào đây ?”
Thằng Tới cáu kỉnh :
“ Nó đập cha nó hết nhà máy rồi…còn việc đâu mà làm ? Kỳ này đói chắc …”
Chị Gái hủ tíu ngạc nhiên :
“ Ủa…Đứa nào đập ? Công an đâu sao không ngăn nó lại ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Cái bà này đang “phê đá” hả…công nhân nó biểu tình đập phá nhà máy ì xèo cả mấy ngày nay còn không biết ?”
Ông đại tá hưu đập bàn :
“ Thằng Bảy xe ôm không được ăn nói lung tung …đó là bọn lưu manh côn đồ kích động đập phá xí nghiệp Trung Quốc…”
Thằng bạn thằng Tới lên tiếng :
“ Cả Đài Loan, Nhật Bổn, Hàn Quốc tụi nó cũng đập luôn kìa…”
Ông đại tá hưu hất hàm :
“ Tao nghe nói nó còn cho tiền tụi bay để đi biểu tình ?”
Thằng Tới la lên :
“ Có được cắc mẹ nào …thấy người ta đi ào ào mình cũng  theo …biết con mẹ gì   …”
Bà tổ trưởng lên tiếng :
“ Biểu tình đúng pháp luật thì được, theo bọn côn đồ đập phá thì cấm…”
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“ Vậy tụi nó đập phá  nhằm mục đích gì vậy cà ?”
 Cô Phượng cave láu táu :
“ Chả biết nhằm mục đích gì, chỉ biết ngày mai chủ nhật nhà nước lại cấm biểu tình rồi…”
Ông Tư Gà nướng lên tiếng :
“ Cấm thật không cô Phượng cave? Biểu tình chống Trung Quốc đặt dàn khoan sao lại cấm ?”
Cô Phượng cave giơ lên chiếc Nokia :
“ Đây nè…Thủ tướng mới nhắn tin :”đề nghị mọi người dân thể hiện lòng yêu nước, không nghe kích động, không tham gia biểu tình trái pháp luật, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và an toàn xã hội….” 
Thằng Bảy xe ôm, gã Ký Quèn đồng thanh :
“ Ủa…tôi cũng mới nhận được tin nhắn nè…”
Ong Tư Gà nướng thắc mắc :
“ Biểu tình trái pháp luật là sao hả chú Ba ?”
Ông Ba đại tá hưu gằn giọng :
“ Là biểu tình không do mặt trận, công đoàn, đoàn thanh niên tổ chức …”
Gã Ký Quèn chen ngang :
“ Nhưng quốc hội đã ban hành Luật biểu tình đâu…biểu tình do cơ quan, đoàn thể nào tổ chức  cũng là trái pháp luật …”
Thằng Bảy xe ôm vọt miệng chửi  :
“ Mẹ kiếp…biểu tình chống Trung Quốc đang ngon trớn…chỉ vì bọn lưu manh côn đồ phá thối mà Nhà nước cấm…”
 Cô Phượng cave thắc mắc :
“ Mà bọn lưu manh côn đồ là bọn nào mà phá thổi được biểu tình suốt từ Bình Dương tới Hà Tĩnh vậy chú Ba ?”
Ông đại tá hưu cao giọng :
“ Cái đó đang trong vòng điều tra…”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ Chẳng cần điều tra cũng  biết…thằng nào không muốn dân ta biểu tình chống Trung Quốc thằng đó thuê côn đồ phá thối biểu tình…”
Thằng Bảy xe ôm hể hả :
“ Chẳng biết mấy ông đảng nhà nước tính sao. Cứ thấy cả chục ngàn người rần rần tuần hành, mấy thằng công an, mấy thằng cơ động chạy có cờ là mấy ông sợ són đái ra quần rồi …Phen này hết bốc phét ổn định…ổn định…” 
Cả quán cười ồ. Riêng ông đại tá hưu tái mặt.

17-5-2014






Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 158 - Em yêu anh…Putin !!!!

                      

Sáng chủ nhật, trời nóng đổ lửa, ông đại tá hưu đóng bộ quân phục, ngực đeo cả rổ huân chương ,đánh giày cộp cộp . Cô Phượng cave trợn mắt :
“ Í trời…chú Ba bảnh toỏng quá ta…Bộ chú đi dự Hội nghị trung ương đảng về ?”
Bà tổ trưởng tỏ vẻ hiểu biết :
“ Hội nghị trung ương họp ngoài Hànội đã xong dâu !Mà chú Ba có phải Ủy viên trung ương đâu mà họp ? Cô Phượng cave không chịu đọc báo cứ thích nói chuyện chính trị …”
Cô Phượng cave cười rú :
“ Vậy nói chuyện chính…em vậy nha. Phải chú Ba đi gặp bồ nhí không ?”
Ông đại tá hưu gắt :
“Mày hỏi vậy tới tai cô Ba chết tao ? Sáng nay tao đi biểu tình, biết chưa ?”
Thằng Bảy xe ôm la lên :
“ Í chết mẹ…chú Ba đi biểu tình đòi tự do dân chủ, đòi trả tự do cho anh Điếu Cày, cô Đỗ thị Minh Hạnh hả ?”  
Ông đại tá hưu nhảy nhổm :
“ Bố láo…đời nào tao đi biểu tình đòi ba cái chuyện mắc dịch đó…tao đi biểu tình theo chủ trương thành ủy phản đối Trung Quốc đưa dàn khoan khủng vào lãnh hải nước ta, hiểu chưa ?”
Ông Tư Gà nướng lên tiếng :
“Còn nhớ, Bin Laden tấn công Hoa Kỳ sáng hôm 11/9 thì ngay chiều tối cùng ngày, Tổng thống Hoa Kỳ đã lên án hành động tấn công và tuyên bố sẽ đáp trả . Vậy mà cả nước đang sục sôi khí thế chống Trung Quốc xâm lược, ông Tổng Bí thơ Nguyễn Phú Trọng đọc diễn văn khai mạc không đả động tới thằng tàu một câu.…”
Ông đại tá hưu nghiêm giọng :
“ Đó là  chiến lược bí mật bất ngờ của đảng, bởi vậy đồng chí Tổng Bí thơ mới nói hội nghị này sẽ bàn nhiều về xây dựng văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc đánh lạc hướng thằng Trung Quốc …”
Thằng Bảy xe ôm hỏi :
“ Dàn khoan khổng lồ kéo vào nước ta phải cả tháng nay, đặc công, tình báo chắc phải biết, vậy mà phải chờ Cục hải sự  Trung Quốc ra tuyên bố thì VN mới lên tiếng phản đối ? Tại sao vậy ?”
Bà tổ trưởng hân hoan :
“ Đó mới chứng tỏ thiên tài đảng ta… cứ để nó vào, nó công bố ta mới lên tiếng phản đối, chứng cớ rành rành thế là hết cãi…”
Cô Phượng cave cười hắc hắc :
“ Thiên tài đảng ta sao các nước anh em như Cuba, Lào, Campuchia rồi các nước bạn bè ASEAN cứ im thít chẳng buông một lời phản đối thằng Trung Quốc ?”
Ông đại tá hưu ngớ ra, gã Ký Quèn lên tiếng :
“ Thì năm  2013, TQ chiếm  đảo san hô của Philippin, rồi TQ cắm cờ ở bãi ngầm bờ biển phía Đông Malaysia, đảng ta cứ ngó lơ thì bây giờ gieo gì gặt nấy …”
Cô Phượng cave phản đối :
“ Anh Ký Quèn  nói gieo gì gặt nấy đâu có đúng. Như VN ưu ái và ủng hộ nước Nga biết mấy. Nào bỏ phiếu trắng ở LHQ, nào đưa tin Ucraina phải theo báo Nga, nào gọi chính phủ Ucraina là chính phủ “tự phong”, rồi trong tim mấy anh du học luôn có cây bạch dương, cả em nữa, em cũng yêu anh Putin…vậy mà ai  ngờ…hu hu..”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Ai  ngờ anh Putin chơi đểu , đã chẳng lên tiếng phản đối TQ lấy một lời lại còn tập trận với nó ở biển Đông nữa kìa…”
Gã Ký Quèn lên giọng triết lý :
Friend in need, friend in deed…”. Bạn bè lúc hoạn nạn mới là bạn thứ thiệt. Bởi vậy Putin đéo phải bạn. Mà chẳng hiểu sao đảng chủ trương ngoại giao đa phương giờ mới tóe loe đảng chẳng chơi với thằng nào , chơi với  mỗi thằng Tàu lại bị nó phản bội giờ mới trơ thần cụ…Vậy thiên tài đảng ta nằm đâu chú Ba ?”
Ông đại tá hưu cà lăm, bà tổ trưởng vội đỡ lời :
“ Đó là sách lược đảng ta, anh Ký Quèn ngoài đảng sao biết được ?”
Chị Gái hủ tíu bưng càphê tới góp chuyện :
“ Tôi đờn bà không dám nói chuyện cung đình chỉ xin hỏi tàu với ta liệu có đánh nhau không chú Ba…”
Gã Ký Quèn khoát tay :
“ Tuyệt nhiên không ? Thằng TQ hùng hổ đưa tàu chiến, máy bay vào lãnh hải nước ta để diễn trò đấy thôi. Giờ có lậy bác Tập Cận Bình trăm lậy ngàn lậy xin bác đánh em đi bác cũng lắc sái cổ …”
Cô Phượng cave cười hắc hắc :
“ Vậy mình có phải diễn theo nó không ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Nó diễn mình cũng phải diễn theo chớ. Coi như đánh trận giả…mai kia đàm phán lại “gác tranh chấp…cùng khai thác…”…thế là mất cha nó biển Đông như hồi mất thác Bản Giốc vậy…”
Cả quán cười ồ…ông đại tá hưu mặt hầm hầm…
12-5-2014





Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 157 - Cụ lịch sử là…cụ nào ?

                 


Mới chập tối, thằng Bảy xe ôm đã la hoảng :
“ Ghê quá…ghê quá…vợ giận chồng cắt cổ con gái mới hai tuổi…”
Cô Phượng cave vội vàng :
“ Ở đâu vậy Bảy ? Mày thả vịt hả ? Sang tháng Năm rồi đâu còn cá tháng Tư ?”
Thằng Bảy xe ôm gân cổ cãi :
“ Chuyện thiệt chớ bộ… ở xã Bình Mỹ, huyện Củ Chi chớ đâu …”
Ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Trời đất loạn âm loạn dương..con giết cha..vợ giết chồng…giờ lại mẹ giết con gái…”
Gã Ký Quèn lắc quày quạy :
“ Không phải do trời đất đâu , do con người …con người  bây giờ không còn sợ trời, không còn sợ Phật , không sợ thần thánh, không sợ ma quỷ…”
Cô Phượng cave ngắt lời:
“ Ma quỷ cũng không sợ thì người ta sợ cái gì hả anh Ký Quèn…”
Thằng Bảy xe ôm  cướp lời, cười hô hố :
“ Tôi sợ nhất các … “anh hùng núp”…”
Cô Phượng cave giả vờ :
“ Anh hùng Núp là anh hùng người dân tộc Tây Nguyên thời chống Pháp  . Chết mục xương rồi ai còn sợ ?”
Thằng Bảy xe ôm lắc đầu :
“ Anh hùng núp là cảnh sát giao thông không đứng chốt ngã ba ngã tư  mà núp chỗ kín chờ  xe chạy qua xồ ra thổi ăn tiền phạt…”
Cô Phượng cave cười cười :
“ Thì chỉ có mày chạy xe ôm mới sợ “anh hùng núp”  thôi . Làm ăn lương thiện sợ gì …”
Thằng Bảy xe ôm cãi :
“ Nhầm chết…thời bây giờ anh nào chẳng sợ “anh hùng núp”. Như  tiệm bán ti vi đầu hẻm kìa. Mấy năm nay buôn bán ì xèo, chỉ nộp thuế cho công an phường , qua mặt công an kinh tế quận. Thế là một hôm đồng chí công an giả khách hàng mua một lúc 5 cái ti vi to tổ chảng yêu cầu chở về tận nhà. Chủ tiệm tưởng món hời, sốt sắng kêu xe chở ngay. Nào ngờ dọc đường, các đồng chí công an kinh tế núp sẵn xồ ra chặn yêu cầu cho coi giấy tờ gốc….”
Cô Phượng cave kêu lên :
“ Í chết mẹ…buôn bán bây giờ đa số là hàng trôi nổi, hàng trốn thuế lấy đâu ra giấy tờ gốc ?”
Thằng Bảy xe ôm cười to :
“ Bởi vậy…“anh hùng núp” vớ được con mồi bự mừng hết lớn, lập biên bản khám nhà , tịch thu cả một xe ti vi còn doạ bắt tạm giam chủ tiệm nữa làm cha này sợ quá chạy ngược chạy xuôi lót tay vài trăm triệu mới thoát. Kể từ đó tháng nào cũng nộp tiền cho các “anh hùng núp” trên công an  kinh tế quận , bố bảo không dám qua mặt ”
Gã Ký Quèn cũng góp chuyện:
“ Chẳng cứ cảnh sát giao thông, công an kinh tế mới là “anh hùng núp” mà đâu đâu cũng có. Cứ vào các khách sạn quốc tế 5 sao 7 sao coi, mấy chị làm phòng, mấy cô tiếp tân, mấy cha bảo vệ không khéo là “anh hùng núp” cả đấy. Rồi các Công ty nhà nước, các cơ quan, ngay thế giới ảo  internet cũng có luôn. Bởi vậy nhất cử nhất động, lời ăn tiếng nói, cứ có mùi “bất mãn” là các “anh hùng núp” ghi âm ghi hình  hết…”
Cô Phượng cave cười cười :
“ Anh Ký Quèn bảo đâu đâu cũng có vậy trong quán mình có không ?”
Thằng Bảy xe ôm nhìn trước nhìn sau cười  ré :
“ Có chứ sao không? Có điều “anh hùng” này không cần “núp” cứ khơi khơi đi đứng nói năng …”
Cô Phượng cave thắc mắc :
“ Ai vậy mầy ?”
Thằng Bảy xe ôm cố nín cười :
“ Thì ông Ba đại tá hưu chớ ai. Ong cứ ngồi góc quán uống cà phê lắng nghe  bà con trong quán nói gì ghi hết. Nhất ăn nói linh tinh, chửi đảng nhà nước như …chị Phượng cave là ổng ghi tuốt luốt…”
Cô Phượng cave chạy tới gõ vào đầu thằngBảy xe ôm làm nó rụt cả cổ lại. Cô la chói lói :
“ Mày nghe tao ăn nói linh tinh hồi nào ? Mày thấy tao chửi đảng nhà nước hồi nào ?”
Gã Ký Quèn xua xua tay :
“ Thôi thôi đừng cãi nhau . May hôm nay vắng mặt ông đại tá hưu chứ không ổng lại ghi cô Phượng cave vào hồ sơ không khéo có ngày cô nhận “giấy mời”….”
Cô Phượng cave tái mặt :
“ Giấy mời đi đâu ?”
Gã Ký Quèn bật cười :
“ Đi gặp công an  chứ đi đâu …”
Cô Phương cave xanh mặt, cãi lấy cãi để :
“ Tôi có hoạt động, phát biểu gì  bậy bạ đâu mà có “giấy mời”. Quán này nặng tội nhất phải là thằng Bảy xe ôm . Cứ mở miệng ra là chửi đảng chửi nhà nước, phen này nói chú Ba đại tá hưu cho nó đi gỡ vài cuốn lịch…”
Thằng Bảy xe ôm gân cổ :
“ Tôi chẳng qua giỡn cho dzui thôi…ở cái quán này chửi chế độ đểu nhất phải là anh Ký Quèn…anh có máy vi tính vào được in- te-nét có nhiều tin tức độc hại nên chửi mới ác đó ạ…”
Gã Ký Quèn la toáng :
“ Mày nói vậy không sợ chú Tư Gà nướng cười cho thối mũi hả mày ? Chú Tư tuy ít nói nhưng đã nói câu nào là chết người câu đó. Như tuần trước , chú bảo nguyên thủ quốc gia các nước đều du học bên tây có bằng tiến sĩ thứ thiệt cả, còn lãnh đạo cấp cao xứ mình toàn là y tá, giáo viên cấp 2 với thợ trồng rừng cả thôi…”
Ong Tư Gà nướng cao giọng :
“ Tao nói vậy có sai đâu ? Thì mấy cha đó có cha nào học hành đến nơi đến chốn ? Như ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang so với Tổng Thống Obama có khác nào so  …”
Cô Phượng cave nhìn ra cửa nhác thấy ông đại tá hưu, vội xua tay :
“ Thôi nha…thôi nha…anh hùng núp đến rồi kìa…mọi người giữ mồm giữ miệng nha…”
Cả quán cười ồ. Riêng ông đại tá hưu chẳng hiểu gì , cứ ngây như trời trồng . Vừa lúc đó tivi truyền hình trực tiếp lễ hội kỷ niệm chiến thắng Điện Biên. Ông đại tá hưu hể hả :
“ Lễ kỷ niệm năm nay lớn quá có cả Tổng Bí thơ, nguyên Tổng Bí thơ, Chủ tịch nước, nguyên Chủ tịch nước…”
Gã Ký Quèn bỗng rú lên, hai tay bưng mắt,  miệng lắp bắp :
“ Con lậy cụ…con lậy cụ…”
Cô Phượng cave la hoảng :
“ Anh Ký Quèn động kinh hả…anh lậy cụ nào vậy ?”
Gã Ký Quèn chợt tỉnh , cười cười :
“ Cụ..lịch sử chứ còn cụ nào ?”
Thằng Bảy xe ôm thắc mắc :
“ Cụ lịch sử là cụ nào, mà cụ nói gì mà anh lậy như tế sao thế ?”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ Cụ quát :Tao hết tiền rồi…thôi không ăn xin nữa…giải tán…giải tán về lo đánh Tàu kẻo nó kéo dàn khoan khủng vào biển nước ta rồi kìa…”
Ông đại tá hưu đập bàn quát :
“ Thằng Ký Quèn xỏ lá…mày bảo ai ăn xin ?”
Gã Ký Quèn vội vàng :
“ Dạ cụ lịch sử chửi tôi tức là tôi ăn xin đấy ạ…”
Thằng Bảy xe ôm cười lớn :
“ Hiểu rồi…hiểu rồi…cái này kêu bằng ăn mày dĩ vãng đúng chưa ?”
Cả quán cười ồ. Riêng ông đại tá hưu mặt đỏ tía tai…

7-5-2014



Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

HẺM BUÔN CHUYÊN - KỲ 156 - “ Xin lỗi … tôi chỉ là con đĩ ”


       

                          

Mấy hôm nay xăng lại tăng giá khiến thằng Bảy xe ôm  than thở :
“ Cứ cái đà này  xe Honda ôm phải chuyển sang xe đạp ôm mất thôi…”
Cô Phương cave láu táu :
“ Ay…ấy…mày muốn chuyển sang xe đạp thì phải tậu ngay . Mấy bữa nay xăng tăng giá người ta bỏ xe máy đổ xô tậu xe đạp làm tăng giá rồi…”
Bà Năm củ cải rền rĩ :
“ Thiệt hôn…cô Phượng nói thiệt hôn …chiều nay tính mua xe đạp cho thằng Ut đi học nè, xăng cao ngất ngưởng  chỉ có nước đạp xe.  ?”
Cô Phượng cave cao giọng :
“ Thiệt chứ giỡn sao ? Thím Năm không mua ngay nay mai nó lên một triệu đó…”
Thằng Bảy xe ôm than vãn :
“ Phú quý giật lùi…nước ta lại quay về thời bao cấp rồi còn đâu. Kiểu này đến phải trở về quê đi cày thôi…”
Ong Tư Gà nướng lên tiếng :
“ Vừa phải thôi mày, giờ ai cho mày về quê cày ruộng ? Đất đâu ? Bán hết cho nước ngoài làm sân gôn hết rồi. Dưới miền tây nông dân không cầm cày nữa chuyển sang cầm gậy đánh  gôn cả rồi…”
Thằng Bảy xe ôm la lên :
“ Chèn đéc ôi…nông dân chơi sang quá ta? Ở các nước phải  cỡ tư bản mới cầm gậy đánh gôn. Nước mình nông dân khỏi cầy ruộng cứ chơi gôn vậy thì ơn đảng ơn chính phủ suốt đời còn gì ?”
Cô Phượng cave cười hắc hắc :
“ Sao mày ngu lâu quá vậy Bảy ? Gọi là bỏ cày cầm gậy đánh gôn không phải là được chơi gôn như mấy ông chủ mà là cầm gậy theo hầu …”
Thằng Bảy xe ôm thắc mắc :
“ Không lẽ quê mình là xứ lúa mà tệ vậy sao chú Tư gà nướng ?”
Ong Tư Gà nướng than vãn :
“ ở đâu không biết ở quê tao ruộng vườn phá sạch hết trơn . Thằng Năm em tao , từ xưa tới nay có một hecta vườn, trung bình mỗi năm thu nhập 200 triệu đồng đủ nuôi sống cả nhà 20 con người già trẻ lớn bé. Mới đây nó mới biên thư báo Nhà nước thu hồi sạch cả hecta vườn làm sân gôn rồi…”
Thằng Bảy xe ôm reo lên :
“ Vậy là em chú Tư Gà Nướng có tiền tỉ tiêu rồi. Nhà nước  đền bù bộn tiền chớ bộ ?”
Ong Tư Gà nướng vọt miệng chửi :
“ Mẹ kiếp, nó đền bù theo giá thị trường thì còn nói gì, đằng này nó trả cho mỗi mét có mấy chục ngàn thôi à, trong khi đó nó bán cho thằng nước ngoài làm sân gôn nó giã cả mấy chục triệu đồng một mét lận. Bởi vậy dân mới rần rần khiếu kiện. Khiếu kiện thì ăn thua mẹ gì, nó bắt bớ, nó đánh đập, nó vu cho là “phản động ” xúi giục chống phá Nhà nước…”
Bà Năm củ cải thở dài sườn sượt :
“ Mất ruộng mất vườn vậy rồi làm sao sống ?”
Ong Tư Gà Nướng trợn mắt :
“ Thì vợ chồng con cái bồng bế nhau lên Sàigòn ăn xin ăn nhặt chớ còn làm sao ? Nhà nào có con gái còn đỡ, bán cho Đại Hàn, Đài Loan bố mẹ cũng còn được dăm bảy chục triệu làm vốn lót tay…”
Gã Ký Quèn cười cười :
“ Hèn chi mới đây có thằng chả làm bài thơ quê tôi đọc thấy thảm..”
Cô Phượng cave vội vàng :
“ Thơ sao anh Ký Quèn?”
Gã Ký Quèn hắng giọng đọc :
“Ngay tại làng tôi
Yếm thắm lụa đào
Ngực cau nhu nhú
Đã vội đi xa…”
Thằng Bảy xe ôm vỗ tay reo to :
“ Hay hay…”ngực cau nhu nhú” thì chắc mới 13 thôi chứ mấy? Mà đi xa là đi đâu anh Ký Quèn ?”
Cô Phượng ca ve gắt :
“ Trời đất ôi , sao cái thằng này ngu lâu vậy ? Đi xa tức là đi sang Hàn Quốc, Đài Loan bán thân chứ còn đi đâu nữa ?”
Gã Ký Quèn xua xua tay :
“ Im nghe này…còn câu này nữa mới ghê này :
“Đất bán hết rồi
Chỉ còn nho nhỏ
Nghĩa địa xa xa…
Mọi người im lặng, không khí nặng nề. Chợt ông Tư Gà Nướng lên tiếng :
“ Sai…sai hết …ở quê tao nghĩa địa nó cũng giải toả bằng sạch…làm gì còn “nghĩa địa xa xa” nữa ?”
Thằng Bảy xe ôm láu táu :
“ Chú Tư Gà nướng nói đúng đó ? Nghĩa địa mà nằm trong quy hoạch sân gôn thì nó cũng chơi láng hết…Không lẽ mấy ông tây vừa đánh gôn vừa ngắm mồ mả à ? Ai dám để vậy ? Cứ rót đô la cho thật nhiều thì mai kia có khi cái…mả tổ nó cũng giải toả…”
Bà Tổ trưởng léo nhéo :
“ Mày bảo mà tổ nó là ai ?”
Ong đại tá hưu đập bàn cái rầm :
“ Thằng Bảy xe ôm kia ! Mày không được xúc phạm biểu tượng thiêng liêng của dân tộc nha. ? “
Thằng Bảy xe ôm gân cổ cãi :
“ Thì cũng ví dụ vậy thôi. Giả tỉ như giờ thằng Mỹ nó đổ vào chỗ đó 10 tỷ đô la xây dựng khu vui chơi giải trí coi , đến mộ vua Hùng nó cũng giải toả nói gì đến mả cụ Hồ ?”
Cả quán cười  ồ. Ong đại  tá hưu lại đập bàn quát to :
“ Bố láo…chúng mày ăn nói quàng xiên vậy tao báo công an còng cổ tuốt luốt  giờ ?”
Gã Ký Quèn xua xua tay :
“ Thôi thôi không nói chuyện mồ mả, lăng mộ nữa, xui thấy mồ tổ. Trong bài thơ đó còn hai câu thơ đố vui hay lắm …”
Cô Phượng cave vội vàng :
“ Đố vui sao anh Ký Quèn ? Mà đố vui có thưởng không ?”
Gã Ký Quèn vội vàng :
“ Ay không …có phải “ai là triệu phú”  đâu mà  có thưởng ?”
Thằng Bảy xe ôm sốt ruột :
“ Không thưởng cũng được, anh Ký Quèn thử đọc cho bà con đoán coi…”
Gã Ký Quèn hắng giọng :
“ Vầy nè :
“ Đàn trâu
Lững thững qua cầu
Đất bán hết rồi …
Đàn trâu về đâu ?”
Thằng Bảy xe ôm cười cười :
“ Thì không còn đất kéo cày nữa thì  trâu kéo xe  ?”
Cô Phượng cave trợn mắt :
“ Bộ mày không biết Chính phủ có lệnh cấm xe thô sơ rồi còn đâu xe cho trâu kéo ?”
Thằng Bảy xe ôm tần ngần :
“ Ừ nhỉ….đất bán hết rồi…đàn trâu về đâu nhỉ ?”
Cô Phượng cave cười hắc hắc :
“ Có vậy mà cũng không đoán ra. Đất bán hết rồi thì trâu về …lò mổ chứ còn về đâu ?”
Cả quán cười ầm ầm.Gã Ký Quèn xua xua tay :
“ Yên trí…yên trí…bữa trước ông Thủ tướbg Nguyễn Tấn Dũng đã xin lỗi doanh nhân về cái vụ xí nghiệp đóng cửa rồi…Mai mốt nhất định ổng sẽ xin lỗi nông dân vụ mất ruộng…”
Cô Phượng cave uốn giọng véo von :
“ Xin lỗi em…ngàn lời xin lỗi em…”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ Không phải , không phải, vầy nè…xin lỗi tôi chỉ là con đĩ…”
Ồn đại tá hưu vỗ bàn cái rầm :
“  Thằng Ký Quèn kia, sao mày dám bảo Thủ tướng là con đĩ hả ?”
Gã Ký Quen gân cổ cãi :
“ Đó là chú Ba nói nha. Tôi nói đây là nói cuốn sách “ Xin lỗi tôi chỉ là con đĩ ”của nhà văn Trung Quốc, Tào Dinh viết do Trang Hạ dịch, xuất bản tại Việt Nam nha. Đâu có dính gì đến ông Thủ tướng.
Ong đại tá hưu ngẩn người , mặt tái nhợt làm cả quán lại cười ồ…”


2-5-2014



Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 156 : Đã chết đâu mà giỗ ?



Sắp tới 30 tháng Tư, báo chí và truyền hình nhất tề đưa tin, phát hình toàn   chuyện “giải phóng miền Nam chúng ta cùng quyết tiến bước”. Nào tổ biệt động đánh trụ sở đại sứ quán Mỹ, nào  hầm bí mật chứa vũ khí ngay giữa thành phố, nào các cơ sở bí mật nội ô…Ngót 40 năm rồi, nói đi nói lại có nhiêu đó  mà vẫn chưa chán mới tài. Cứ  mở tivi  lại thấy bom đạn ùng oàng, mấy anh mặc bà ba đen xách súng , mấy chị khăn rằn vác dao, rùng rùng, loạn sạ trong ngút trời khói lửa.
Vào dịp này, xuất hiện nhiều nhất trên tivi vẫn cứ là mấy ông lãnh đạo cấp cao rồi đến các cụ cựu chiến binh, thất thập cổ lai hy cả rồi mà rõ khổ, Sàìgòn nóng 37 – 38 độ  vẫn cứ đóng quân phục với nửa ký huân chương, huy chương, huy hiệu “chống Mỹ cứu nước”.
Sáng nay quán đang chuyện rôm rả thì rộp rộp, ông đại tá hưu diện bộ đồ diễu binh ưỡn ngực đánh gót bước vào. Cô Phượng cave vỗ tay reo lên :
“ Í cha…chú Ba  diện đồ lớn vậy, chắc lại lên tivi báo cáo thành tích chiến đấu anh dũng ngoan cường “đánh cho Mỹ cút, đánh cho nguỵ nhào “ phải hôn ?”
Ong đại tá hưu ưỡn ngực :
“ Báo cáo thành tích trên tivi làm từ tháng trước . Bữa nay tuyên huấn thành uỷ mời tham giaGiám khảo hội thi “ Anh sáng thời đại “  đây ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Thi “ Anh sáng thời đại “ là sao ?”
Cô Phượng cave cũng thắc mắc :
“ Phải thi coi đèn dây tóc với đèn compact đèn nào sáng hơn không ?”
Ong đại tá hưu đập bàn :
“ Con này láo ! “Anh sáng thời đại đây” là chủ nghĩa Mác Lênin với tư tưởng Hồ Chí Minh chứ đâu phải ánh sáng đèn sợi tóc với đèn compact ?”
Cô Phượng cave cười  to :
“ À…ra vậy…mà thi những gì chú Ba ?”
Ong đại tá hưu đắc chí :
“ Phải trả lời 75 câu hỏi trắc nghiệm tìm hiểu chủ nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh…”
Gã Ký Quèn từ nãy ngồi im bất chợt kêu lớn :
“ Chết mẹ rồi…chú Ba nói lộn rồi…nguy hiểm…nguy hiểm quá…”
Ong đại tá hưu cụt hứng, quát lớn :
“ Thằng Ký Quèn kia…Chủ nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh chẳng là ánh sáng thời đại thì là gì ? Mày nói tao sai chỗ nào ?”
Gã Ký Quèn kêu to :
“ í trời ơi…chú Ba lão thành cách mạng mà không biết bây giờ đảng rất kỵ nói tới tư tưởng Hồ Chí Minh à ?”
Ong đại tá hưu lại đập bàn :
“ Thằng láo…tư tưởng Hồ Chí Minh là ánh sáng soi đường cho toàn đảng  toàn dân sao mày dám nói đảng kỵ nói tới ?”
Gã Ký Quèn chậm rãi :
“ Vậy chú Ba không thấy đảng chỉ phát động phong trào “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” à , tức là chỉ học “tấm gương đạo đức “ thôi nha , chứ không phải học “tư tưởng Hồ Chí Minh” đâu !”
Thằng Bảy xe ôm vỗ tay :
“ Hoan hô anh Ký Quèn…nắm vững chủ trương đường lối đảng quá ha ? Nhưng  sao đảng  ngại học “tư tưởng Hồ Chí Minh “ chỉ cho học “đạo đức Hồ Chí Minh “ là sao ?”
Gã Ký Quèn cười khơ khớ :
“ Tư tưởng Hồ Chí Minh có nói tới chống quan liêu, tham nhũng, hai căn bệnh mãn tính đảng ta không sao chữa được, nên phải lờ đi, không cho nói tới.”
Cô Phượng cave vỗ tay :
“ Đúng đúng…chẳng may học tư tưởng của Bác lại cứ trích dẫn lời Bác dậy phải chống quan liêu , tham nhũng thì chết cha cán bộ …”
Gã Ký Quèn lắc đầu :
“ Không phải, cái chính không cho học tư tưởng Hồ Chí Minh là tinh thần độc lập, tự do , toàn vẹn lãnh thổ kiểu như bác Hồ nói “vua Hùng có công dựng nước, bác cháu ta phải giữ lấy nước…”. Cái đó…”nhạy cảm” lắm…”
Cô Phượng cave thắc mắc :
“ ủa …sao kỳ vậy…học tập tinh thần độc lập , tự do  tốt chớ sao nhạy cảm ?”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ Học vậy chạm nọc Trung Quốc, ảnh hưởng tới tình hữu nghị 16 chữ vàng , 4 chữ tốt chứ sao ? Tóm lại thằng Tàu thì không muốn ta nói tới độc lập, toàn vẹn lãnh thổ ,còn đảng ta  lại không thích nói tới “tự do”. Bởi vậy đảng mới tránh, không cho toàn đảng  toàn dân học tập  “tư tưởng Hồ Chí Minh “ là vậy ?”
Cô Phượng ca ve vỗ tay :
“ Anh Ký Quèn phân tách có lý quá. Hèn chi  các đồng chí Trung Quốc lăm le chiếm cả Trường Sa mà các đồng chí cấp cao cứ im thin thít, lúc nào cũng “núi liền núi sông liền sông , tình hữu nghị sáng như biển Đông”. He he…mai mốt Tàu nó chiếm hết cả biển Đông rồi thì mấy ổng nói sao với dân đây ?”
Gã Ký Quèn cười hề hề :
“ Thì lại vẫn cứ nói chủ nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh là “ánh sáng thời đại “…”
Ong Tư Gà nướng lúc này mới lên tiếng :
“ Chú Ba làm Giám khảo hội thi tìm hiểu “ Anh sáng thời đại” tức chủ nghĩa Mác Lênin với tư tưởng Hồ Chí Minh . Vậy tôi xin hỏi ”ánh sáng thời đại” chiếu cách sao mà lại sập mẹ nó cả  Liên xô với khối xã hội chủ nghĩa Đông  Au  vậy ?”
Bà tổ trưởng lên tiếng :
“ Chuyện này “nhạy cảm” không được hỏi ?”
Thằng Bảy xe ôm cắt ngang :
“ Chú Tư Gà nướng hỏi vậy thì đến ông Nguyễn Phú Trọng cũng cà lăm…”
Ong Tư Gà nướng cười  khà khà :
“ Vậy thì phải hỏi sao ?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Phải hỏi vầy nè : “ Không có gì quý hơn độc lập tự do. “ Ai đã nói câu đó. Đáp án 1 : “Các Mác”. Đáp án 2 :”Lênin”. Đáp án 3 :” Hồ chí Minh”.
Ong đại tá hưu hớn hở :
“  Đúng…đúng phải hỏi vậy đó. Đáp án đúng là đáp án 3 Hồ Chí Minh rồi…”
Cô Phượng cave lại hỏi :
Học…học nữa…học mãi…”. Ai đã nói câu đó . Đáp án 1 : Các Mác. Đáp án 2 : “Lênin”. Đáp án 3 :” Hồ Chí Minh.”
Bà tổ trưởng nhanh mồm :
“ Bác Hồ nói chứ ai …”
Ông đại tá hưu vội vàng :
“ Câu này Lênin nói . Đáp án đúng là đáp án số 2 rồi…”
Cô Phượng vỗ tay :
“ Hoan hô chú Ba…trả lời đúng đáp án. Tôi hỏi câu thứ ba này . “Ngày 9 tháng 4 năm nay là ngày gi >” Đáp án 1 : “Ngày thành lập Đảng”. Đáp án 2 :” Ngày bác Hồ từ Trung Quốc về hang Pắc Bó”. Đáp án 3 :’ Ngày giỗ vua Hùng”.
Ong đại tá hưu trả lời ngay  :
“ Ngày bác Hồ về hang Pắc bó . Đáp án 2 là đáp án đúng…”
Cô Phượng cave cười hô hố :
“ Ê…sai rồi … Đó là ngày giỗ tổ Hùng Vương…Chú Ba sai rồi …”
Ong đại tá hưu đỏ mặt tía tai. Thằng Bảy xe ôm chen vào :
“ Chú Ba sai là hợp lý rồi . Ngày giỗ tổ Hùng Vương đâu có nằm trong vòng phủ sóng của chú Ba. Giả tỉ như ngày giỗ đảng thì chắc chắn chú Ba sẽ nhớ ?”
Ong đại tá hưu hầm hầm, đập bàn quát to :
“ Thằng láo nha…Đảng đã chết đâu mà giỗ…”
Cả quán cười ầm ầm :
“ Ha ha…ha ha…ha ha…”
   

                      26-4-2014