Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 147 : Hôm nay mồng Tám tháng Ba…




                       



   … nghe nói cô Phượng cave có  bồ già Hànội vào thăm nên sáng sớm đã trưng áo ba lỗ, váy ngắn ngáp, thò nguyên nửa đồ lót lọt khe , xách túi ẹo ẹo bước vô quán. Thằng Bảy xe ôm reo toáng  :

“ Í trời ... đi lễ “đàn ông nằm dưới, đàn bà nằm trên” chị Phượng cave ăn mặc sành điệu cái con hàng hiệu quá dzậy?”

Cô Phượng ca ve bị xỏ ngọt, xổ ra một phát “ liên khúc mùa xuân “:

“ Mày nói năng cẩn thận không tao tát cho một phát văng như cái đĩa hát, vỡ tan tác cho mày hết khoác lác rồi đừng có trách tao ác”.

Thằng Bảy xe ôm cười lớn :

“ A ha…chị Phượng cave chơi cả hiphop nữa kìa !

Chợt bà tổ trưởng bước vào veo véo :

“ Chào hết cả nhà…hôm nay mồng 8 tháng 3 , tôi thay mặt tổ dân phố chúc mừng phụ nữ xóm  ta lao động tốt, học tập tốt, phát huy truyền thống phụ nữ “ anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang…”

Thằng Bảy xe ôm nhanh nhẩu :

“ Bà tổ trưởng nói chưa đủ, còn nuôi chồng khoẻ dậy chồng ngoan nữa chớ…”

Bà tổ trưởng chấn chỉnh :

“ Í không được, phải nói “nuôi con khoẻ, dậy con ngoan ” mới đúng , khẩu hiệu đảng đề ra , thay  đâu có được ?”

Cô Phượng cave cười hắc hắc :

“Vậy thì nói “ phụ nữ VN trung với đảng, hiếu với dân, tiền tiêu bao nhiêu cũng ít, hàng hiệu đắt mấy cũng mua..”

Ong đại tá hưu đập bàn :

“ Con Phượng cave kia , xuyên tạc khẩu hiệu của đảng . Phải nói “ nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua…” sao mày dám nói “ tiền tiêu bao nhiêu cũng ít, hàng hiệu đắt mấy cũng mua” ?”

Chị Gái hủ tíu bưng cà phê tới càm ràm ;

“ Chèn đéc ôi, “trung với đảng, hiếu với dân “ là sao ? Chồng mình  không trung, cha mẹ mình không hiếu. Biết đảng là ông nào mà trung với ổng ? Lỡ ra ổng đùm đề bồ nhí vợ nhỏ mình vẫn phải trung sao ?”

Cô Phượng cave cười rinh rích :

“ Chị Gái lo đúng đó. Tôi thấy mấy ông cán bộ vô đây ông nào cũng có bồ nhí ?  Trung với mấy ông có mà thiệt ..”

Ong đại tá hưu đập bàn :

“ Mấy cha đó chỉ số ít , sao mày vơ đũa cả nắm. Còn đại đa số các đồng chí đảng viên đang hưởng ứng lời kêu gọi của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng ra sức học tập đạo đức, tác phong  Hồ Chủ tịch, cần kiệm liêm chính chí công vô tư…”

Ông Tư Gà nướng càm ràm :

“ Liêm chính đéo gì mà thằng nào cũng giàu nứt đố đổ vách. Như cái  thằng Trần Văn Truyền, nguyên Tổng Thanh tra Chính phủ đang xây dựng biệt dinh hoành tráng và 4 căn nhà gỗ đặc biệt không phải dùng đến một cái đinh sắt, ngoài ra còn 3 cơ ngơi Sàigòn, nguyên cái giường “đặc biệt” của chả cũng giá nhiều tỉ đồng…”

Bà Năm củ cải rền rĩ :

“ Chèn đéc ôi. Tiền đâu ra như nước sông Đồng Nai vậy cà ?”

Thằng Bảy xe ôm cười phá  :

“ Thì đã bảo “thanh tra, thanh mẹ, thanh dì, hễ có phong bì là nó thanh kiu” mà . Rồi thằng chả còn bán chức như bán “lạc xoong” ngoài chợ kìa, ĐKM nó, trước khi về hưu chả đã hộc tốc bán tới 60 ghế thanh tra , mỗi ghế bỏ rẻ cũng tiền tỉ …”

Ong Tư Gà nướng thắc mắc :

“ Nó bán ì xèo vậy sao Bộ trưởng nội vụ, Chánh văn phòng Phủ thủ tướng không hay biết gì là sao ? Hay ăn chia thụt cha nó lưỡi lại rồi…”

Ong đại tá hưu đập bàn :

“ Ông Tư Gà nướng  suy diễn tầm bậy tầm bạ…nói xấu cán bộ cao cấp, phạm điều luật 258, còng cổ giờ ?”

Cô Phượng cave thấy căng thẳng vội vàng :

“ Thôi thôi cho qua chuyện khác. Xin hỏi bà tổ trưởng nhân ngày tết Phụ nữ , Phường hội ta có quà gì cho chị em ?”

Bà tổ trưởng vui vẻ :

“ Có chớ…có chớ…trước hết mỗi chị em hội viên được phường hội tặng một chiếc huy hiệu ..”

Cô Phượng cave giật mình :

“ Ay chết…có giống huy hiệu 50 tuổi đảng không, Hội phụ nữ phường mà tặng huy hiệu 50 năm tuổi thì em không nhận đâu ?”

Bà tổ trưởng ngạc nhiên :

“ Vinh dự vậy sao không nhận ?”

Cô Phượng cave giãy nảy :

“ í mèn ơi, em mà nhận huy hiệu 50 năm tuổi hội chẳng hoá ra em là ..bà  lão bảy mươi hả ? Già cả vậy còn ma nào nhìn tới mình nữa ?”

Cả quán cười ầm. Bà tổ trưởng vội vàng :

“ Cô Phượng cave yên trí, không tặng huy hiệu , mọi năm Hội phụ nữ phường tặng  chị em  gói quà. Riêng năm nay, giá cả tăng cao, quỹ hội eo hẹp nên phường quyết định chỉ tổ chức liên hoan  mừng ngày mồng tám tháng ba tại hội trường phường  ...”

Thằng Bảy xe ôm cười hềnh hệch :

“ Vậy Hội phụ nữ sẽ khao chị em chầu nhậu ?”

Bà tổ trưởng lắc đầu quày quạy :

“ Gọi là liên hoan chứ sao  “nhậu ”, chỉ uống nước ngọt , không bia rượu . Có điều Uỷ ban hỗ trợ nửa chi phí , còn một nửa chị em tự túc,  góp 50 ngàn…”

Chị Gái hủ tíu rền rĩ :

“ Chèn đéc ôi…cả năm chị em mới có ngày mồng Tám tháng Ba , Hội phụ nữ mời bữa ăn còn bắt góp tiền, chẳng bù mấy ông Uỷ ban, tuần nào cũng bia rượu lu bù. Tôi không tới liên hoan nên không đóng…”

Mấy bà mấy cô nhao nhao phản đối bà tổ trưởng đành rút lui . Ong đại tá hưu lắc đầu :

“ Đàn bà hẻm này ghê thật…góp có 50 ngàn liên hoan mà phản đối ầm ầm..”

Cô Phượng cave lên tiếng :

“ Vậy cô Ba có đóng không?”

Ong đại tá hưu lúng túng :

“ À…cũng định đóng nhưng khăng khăng không tới dự liên hoan !”

Thằng Bảy xe ôm tròn mắt :

“ Ua vợ cán bộ cao cấp sao xa rời  quần chúng dữ vậy ? Chú Ba  phải chịu trách nhiệm đấy  nha?”

Ong đại tá hưu thở dài sườn sượt :

“ Thời bây giờ , phụ nữ được đảng giải phóng hết rồi, mấy bà mấy cô đua nhau chưng diện , tháng nào cũng đi mua sắm hết hai, ba chục triệu, chồng ngăn mấy có chịu  nghe đâu …”

Cô Phượng cave cười rinh rích :

“ Vậy chú Ba mua quà tặng cô Ba chưa ?”

Ong đại tá hưu lại thở dài :

“ Nghĩ đau cả đầu chưa ra cái gì ?”

Chị Gái hủ tíu nhanh nhảu :

“ Vậy mua tặng cổ cái tủ lạnh bự thiệt bự cho cô sướng ?”

Cô Phượng cave xua xua tay :

“ Xưa rồi…xưa rồi…quà tặng 8 tháng 3 không cần bự, càng nhỏ càng tốt …”

Ong đại tá hưu gật đầu :

“ Con Phượng cave nói đúng . Tặng cái túi hàng hiệu Versac được không ?”

Cô Phượng cave lắc đầu :

“ Cái túi Versac giá 5000 đô la nhưng vẫn còn lớn . Chú Ba chọn cải nho nhỏ xinh xinh kìa !”

Ong đại tá hưu gật đầu :

“ Nhỏ nữa thì chỉ có cái đồng hồ …đồng hồ Thuỵ Sĩ Movado 8000 đô la lận …”

Cô Phượng cave lắc đầu :

“ Chưa xứng với cô Ba, chú phải mua món quà gì nhỏ nữa kìa, nhỏ xíu càng tốt..”

Ong đại tá hưu nổi cáu :

“ Thì nó là cái gì mày nói mẹ nó ra , dền dứ hoài !”

Cô Phượng cave cười cười :

“ Chú cứ mua cho cô ấy hạt xoàn nhỏ xíu, nhỏ bằng… hạt đậu phọng thôi là cô Ba vui rồi…”

Cả quán cười ầm. Ong đại tá hưu mặt đỏ tía tai bỏ ra ngoài quán.



8-3-2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét