Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

HẺM..."BUÔN" CHUYỆN (KỲ 3)


        Nhà nước  - Làm gì có Nhà nước ?
  
    Sàigòn mấy hôm nay râm mát, bà con trong xóm cười nói vui vẻ, vậy mà mới sáng sớm bên nhà ông đại tá hưu đã nghe tiếng cô Ba, cô vợ trẻ của ổng lớn tiếng xoe xoé chửi ai đó.
Oi cha mẹ ơi, giọng cô trầm bổng, thánh thót  như hát hay vậy ? Chẳng rõ chửi ai chỉ nghe cô Ba cho ông bà ông vải nhà nó ăn đủ thứ sơn hào hải vị  mà ngay cả tụi đá cá lăn dưa  chợ Cầu Muối cũng không dám nhắc tới.
Tiếng chửi vang sang cả quán càphê khiến cô Phượng cave phải thốt lên :
“ Gớm…sao cô Ba chửi hay quá vậy. Chửi có bài có bản, có lớp có  lang , mà cổ chửi ai vậy chú Ba ?”
Ong Đại tá hưu càu nhàu :
“ Cô có chửi ai đâu ? Con Phượng cave chỉ giỏi đặt chuyện…”
Cô Phượng cave cãi :
“ Rõ ràng tiếng cô Ba đang chửi , cả quán nghe thấy đâu phải mình tui ?”
Ong Tư Gà nướng lên tiếng :
“ Đúng rồi…tiếng cô Ba chửi rõ mà, cả tôi cũng nghe thấy, chỉ không rõ cô chửi ai thôi…”
Thằng Bảy xe ôm chợt cười rinh rích :
“ Tôi biết cô Ba chửi ai rồi. Cô chửi thằng Trung Quốc đó…”
Chị Gái hủ tiếu há miệng :
“ Í chết …mắc mớ gì cô Ba chửi Trung Quốc ?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Thì tàu đ b to đùng ca thằng Trung Quốc mới vào biển Đông hỗ trợ cho  30  tàu cá xâm nhập Trường Sa đánh cướp cá của ta đó . Cô Ba căm thù quá nên mới chửi ra rả từ sáng giờ…”.
Ong đại tá hưu đập bàn :
“ Sao mày dám bảo cô Ba chửi Trung Quốc ? Trung Quốc và Việt Nam vừa là đồng chí vừa là anh em. Hôm rồi kỷ niệm ngày thành lập Hội hữu nghị Việt Nam – Trung Quốc, đồng chí Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân vẫn ca ngợi 16 chữ vàng và 4 điều tốt kìa…”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ 16 chữ vàng thành 16 chữ ve chai rồi chú Ba ơi …”
Ong Tư Gà nướng vọt miệng chửi :
“ Tổ cha nó nói một đằng làm một nẻo, miệng nói “ vừa là đồng chí, vừa là anh em” mà đấu thầu ngay 9 lô dầu khí của Việt Nam, đòi thành lập thành phố Tam Sa . “Đồng chí với anh em” mà chơi đểu nhau vậy à ?”
Ong đại tá hưu quát :
“ Ong Tư Gà nướng không được nói bậy ? Trung Quốc Việt Nam là hai nước anh em, cùng có Đảng lãnh đạo, cùng tiến lên chủ nghĩa xã hội đời nào Trung Quốc lại chơi đểu ta ?”
Thằng Bảy xe ôm chợt phá lên cười :
“ Chú Ba muốn biết thằng Trung Quốc chơi đểu ta thế nào cứ về hỏi cô Ba khắc biết ?”
 Ong đại tá hưu quát :
“ Thằng Bảy xe ôm kia, mày đừng vu vạ, cô Ba gia đình cách mạng, không khi nào cô chửi Trung Quốc …”
Cô Phượng cave chen ngang :
“ Chú Ba cứ bình tĩnh.Thằng Bảy xe ôm nói rõ coi tại sao cô Ba lại chửi Trung Quốc ?”
Thằng Bảy xe ôm cười cười :
“ Tại tối hôm qua cô Ba coi truyền hình đó…”
Ong Tư Gà nướng lên tiếng :
“ Mày nói gì kỳ vậy Bảy ? Truyền hình khi nào cũng nói theo  Đảng, luôn ca ngợi 16 chữ vàng. Đời nào cô Ba coi tivi lại chửi Trung Quốc  ? Mày đúng là ba xạo…”
Thằng Bảy xe ôm dõng dạc:
“ Vậy tối qua bà con có coi tivi vụ 4 thằng bác sĩ Trung Quốc làm chết một bệnh nhân rồi bỏ chạy không ? Rồi bao nhiêu phòng mạch Trung Quốc toàn bịp là bịp. Nào chữa được hiếm muộn, nào chữa di tinh, mộng tinh, sơ gan cổ chướng, ung thư tim, gan, phổi…Bệnh gì cũng chữa được tuốt luốt. Bà con mình cứ xúm vào cho nó cắt cổ. Cuối cùng tiền mất tật mang…”
Cô Phượng cave thắc mắc :
“ Cô Ba dính gì tới chuyện đó mà cổ chửi Trung Quốc…À phải rồi, tháng trước mày chở cổ vào Chợ Lớn mua “tử hà sa” tức rau thai nhi khô để về sắc uống chữa hiếm muộn, yếu sinh lý, rối loạn tình dục đúng không ?”
Thằng Bảy xe ôm lắc đầu  :
“ Chuyện đó nhằm nhò gì. Một gói “tử hà sa” có 250 ngàn thôi. Đằng này cổ mất mấy chục triệu cho thằng lang băm Trung Quốc nó cho uống thuốc làm tan u xơ tử cung khỏi mổ kìa. Uống cả chục thang chẳng thấy bớt, cổ mới đi khám bệnh viện Từ Dũ, hoá ra khối u xơ của cô không những không tan mà còn bự thêm. Mãi đếntối qua, coi tivi cổ mới biết mình cũng bị bọn Trung Quốc  lừa nên mới chửi tan hoang chẳng còn đồng chí đồng rận gì hết trơn…”
Ong Tư Gà nướng càm ràm :
“ Tao nghe nói bọn lang băm  Trung Quốc sang Việt Nam mở phòng mạch búa xua lừa đảo người Việt cả chục năm nay sao Nhà nước không đuổi cổ tụi nó đi ?”
Gã Ký Quèn  lên tiếng :
“ Nhà nước –  làm gì có Nhà nước …”
Ong đại tá hưu đập bàn :
“ Thằng Ký Quèn kia . Sao mày dám nói “làm gì có Nhà nước,” là   sao ?”
Gã Ký Quèn gân cổ cãi :
“ Tôi nói vậy đâu có sai ? Tôi hỏi chú Ba nếu có Nhà nước sao để thằng Trung Quốc thắng thầu tới 90% hợp  đồng để rồi nó ị bậy ra đấy, công trình nào cũng dở dang, bỏ hoá ? Nhà nước đâu sao để cả vạn thằng Tàu tràn sang Việt Nam núp bóng làm công nhân mà thực chất là lính tráng, nằm chờ thời cơ là đánh úp ta ? Nhà nước đâu sao để cho Tàu chiếm hết rừng đầu nguồn ? phá nát Tây Nguyên ? nuôi cá trong vịnh Cảm Ranh ? Nhà nước đâu sao để thương lái Tàu tràn sang Việt Nam mua vét nông sản phẩm ? Còn bao nhiêu chuyện thằng Trung Quốc chơi “đểu” Việt Nam. Nhà nước mù hay sao mà không phát hiện ra ?”
Ong đại tá hưu đập bàn quát :
“ Thằng Ký Quèn kìa ? Sao mày dám nói Nhà nước ta mù, hả ?”
Cô Phượng cave cười cười :
“ Anh Ký Quèn sai rồi. Anh bảo không có nhà nước thì lấy đâu ra mà mù ?”
Cả quán cười ầm ĩ, riêng ông đại tá hưu la hét om sòm…


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét