Còn 3 tuần nữa mới rằm tháng Tám phố xá Sàigòn đã tràn ngập bánh trung thu. Sáng nay nhác thấy xe chở thùng to tổ chảng chạy vào sân ông đại tá hưu, chị Gái “hủ tíu” trầm trồ :
" Bánh trung thu đó. Chắc toàn loại cao cấp mấy trăm ngàn một ký lận ?"
Cô Phượng cave bĩu môi :
" Mấy trăm ngàn nhằm nhò gì ? Đã gọi cao cấp phải tiền triệu !"
Chị Gái hủ tíu lè lưỡi :
" Sao mắc dữ vậy ? Bộ nhân thịt hổ ?"
Gã Ký Quèn chen ngang :
" Thịt hổ có gì ghê gớm ? Mấy hôm trước công an Hà Tĩnh mới bắt vụ vận chuyển 4 con hổ sống kìa.Nhưng bánh trung thu nhân thịt hổ bố ai dám ăn. Tụi nó nấu cao cho lão thành cách mạng đó…”
Thằng Bảy xe ôm reo lên :
" Hèn chi...lễ quốc khánh mới rồi ti vi chiếu các cụ …cụ nào cụ nấy đỏ phây phây cả. Còn lâu các cụ mới chịu xuống âm phủ khai hội với cụ Hồ..."
Ông đại tá hưu quát lớn :
" Thằng Ký Quèn nói bậy, làm gì có chuyện giết hổ nấu cao cho lão thành cách mạng ? Thằng Bảy xe ôm cũng nói láo . Bác Hồ đâu sống dưới âm phủ ?"
Cô Phượng cave cười rinh rích :
" Bác không dưới âm phủ thì bác ở đâu chú Ba ?"
Ông đại tá hưu :
" Bác ở trong lăng ngoài Hà Nội chớ đâu ?"
Thằng Bảy xe ôm xua tay :
" Sai rồi...sai rồi...ở đó chỉ có xác của Bác thôi . Bác đâu có sống ở đó..."
Cô Phượng cave ríu rít :
"Bác không sống trong lăng thì Bác sống ở đâu ?"
Thằng Bảy xe ôm cười lớn :
" Vậy chị không nghe báo đài vẫn nói à ? Bác Hồ sống mãi trong lòng chúng ta đấy thôi..."
Cô Phượng cave đưa tay lên bụng kêu lớn :
" í chết mẹ...ở trỏng làm sao sống ?"
Ông đại tá hưu quát :
" Đó là nói theo nghĩa bóng thôi ! Cấm chúng mày không được tán bậy theo nghĩa đen."
Gã ký Quèn chen vô :
" Nghĩa bóng là sao ? Nghĩa đen là sao chú Ba ?"
Ông đại tá hưu giảng giải :
" Nghĩa bóng là lòng thương tiếc kính yêu còn nghĩa đen là ...ruột non ruột già đó..."
Cả quán cười ầm ầm. Ông đại tá hưu cáu quá, quát :
"Là tao nói ví dụ cho tụi bay đừng có tán tầm bậy ..."
Gã Ký Quèn cười to :
" ủa ... nãy giờ có ai nói tầm bậy gì đâu ? Toàn chú Ba nói không à ?"
Chí gái hủ tíu bưng cà phê tới cho ông đại tá hưu, xua xua tay :
" Thôi thôi...tốp tốp...không nói chuyện đó ...con chỉ hỏi chú Ba có phải người ta mang bánh trung thu biếu chú Ba không ?"
Ông đại tá hưu gật đầu hãnh diện :
" Đúng đó...Ngoài Hà Nội mới gửi vào bánh trung thu Long Đình An Quý 4,5 triệu đồng/hộp. “
Chị Gái hủ tíu la hoảng :
“ Í mèn ôi…bánh quỷ gì mắc vậy ?”
Ông đạ tá hưu hãnh diện :
“ Nhân bánh toàn sơn hào hải vị đông trùng hạ thảo, nhân sâm, vi cá, yến sào, trứng cá hồi, cua huỳnh đế, bào ngư Bắc Kinh, tôm wasabi, sò điệp Hongkong. Vỏ hộp bằng gỗ quý, có tranh An Viên với chốt mạ vàng, bên trong ngoài 8 chiếc bánh còn có rượu tây, trà tàu hảo hạng …”
Cô Phượng cave phù mỏ :
" Bánh vậy đã ăn thua gì ? Chú cán bộ Hànội kể có loại Vương Kim Tri Ngộ giá tới 12 triệu đồng lận.”.
Gã Ký Quèn văng tục :
" Mẹ kiếp, bánh trung thu đắt vầy chỉ để đút lót quan trên. Dân nghèo chỉ đứng ngó..."
Cô Phượng quay sang ông Ba đại tá hưu:
" Sao ngoài Hà Nội không biếu chú loại Vương Kim Tri Ngộ ?”
Ông đại tá hưu thật thà :
" Tao làm gì được biếu thứ đó. Anh em ngoài Hà Nội gửi vào nhờ tao mang biếu mấy anh thành uỷ đó..."
Cô Phượng cave :
" Gửi biếu thành uỷ lại càng phải đắt tiền chớ .”
Thằng Bảy xe ôm gạt ngang :
" Nhầm chết . Bánh trung thu biếu thành uỷ lại càng cần loại rẻ tiền . Trăm mốt trăm hai một hộp được rồi. Vậy mới là quà đúng mức tình cảm".
Cô Phượng cave cười rú :
" Mày xui dại chú Ba đó hả Bảy ? Đã gọi đút lót tận thành uỷ mà chỉ có hộp bánh trung thu trên trăm ngàn thì nó quăng mẹ vào thùng rác tống cổ mày ra cửa ..."
Thằng Bảy xe ôm gân cổ cãi :
" Chị Phượng lại nhầm nữa. Chả cần Long Đình An Quý với Vương Kim Tri Ngộ con mẹ gì ? Bánh bình dân một trăm 4 cái cũng được, nhân đậu đen, nhân thịt chuột gì cũng xong miễn là có cái đếm đếm ở trỏng..."
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“ Cái đếm đếm là cái gì ?”
Gã Ký Quèn chen ngang :
" Đô la Mỹ chứ còn cái gì ?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Vậy nhất hạng là bánh trung thu nhân...đô la ."
9/9/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét