Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN - KỲ 153 : Thằng “sẹo mặt”.




                       

                                  

Nhân ngày giỗ tổ Hùng Vương, cô Phượng cave được ông bồ già Hànội đưa đi dự hội  đền Hùng. Mới được một ngày cô đã bay vội về Sàigòn, ngồi quán la oai oái :

“ Oi má ôi…giỗ tổ giỗ tông gì chen bẹp ruột. Cả vạn con người huých cùi tay , giẫm lên đầu nhau trèo bằng được lên đền dâng hương, khấn vái xì xụp…”

Ong Tư Gà nướng tò mò :

“ Tao nghe nói có cả lãnh đạo đảng nhà nước dự  Vậy mấy ổng chen sao ?”

Cô Phượng cave la chói lói :

“ Mấy cha đó thì bố ai dám chen. Công an, cảnh sát vòng trong, vòng ngoài dẹp đường cho mấy cha khuỳnh tay, dạng chân đi cho nó oách chứ chen chúc gì ?”

Chị Gái hủ tíu lè lưỡi :

“ Chen vậy rồi cô Phượng có lên được tới đềnkhông ?”

Cô Phượng cave gật lấy gật để : 

“ Có chớ…tôi đi với ảnh cũng vào loại cấp cao nên lên được đền , thắp nhang xong dọt lẹ không dân chen lên bẹp ruột…Mà giỗ Tổ lại tổ chức sàn nhảy, 8x, 9x lắc vú, lắc mông như điên, nhạc đinh tai nhức óc bạt cả hồn vía vua Hùng, mất cả thiêng ngày giỗ tổ…”

Ông Tư Gà nướng càm ràm :

“ Sao tụi nó láo vậy cà ?”

Gã Ký Quèn ra vẻ hiểu biết :

“ Hiểu rồi…hiểu rồi…”

Cô Phượng cave trố mắt :

“ Hiểu cái gì kìa ?”

Gã Ký Quèn hắng giọng :

“ Vua Hùng Vương có là tổ đi nữa vẫn phải dưới bác Hồ. Đảng chỉ muốn dân thờ vua tổ Hồ Chí Minh thôi, bởi vậy mới cho con trai con gái lắc mông lắc vú làm mất thiêng ngày giỗ tổ,  lôi kéo người ta coi nhảy nhót, bỏ qua thắp nhang lễ vua Hùng…”

Ông đại tá hưu đập bàn :

“ Thằng Ký Quèn giải thích bố láo…sao mày dám bảo đảng muốn làm mất thiêng ngày giỗ tổ hả ? “

Bà tổ trưởng hùa theo :

“ Coi văn nghệ trước khi dâng hương tinh thần càng phấn chấn chớ sao ?”

Ông Tư Gà nướng càm ràm :

“ Phấn chấn  thì hát quan họ, hát chèo chứ sao lại nhảy đùng đùng hát giật cục ? Rồi mọi năm còn có ông Tổng Bí thơ tới nhắc lại lời bác Hồ : “vua Hùng có công dựng nước, bác cháu ta phải giữ lấy nước…”. Năm nay xuống cấp, cao nhất chỉ có  cha gì mập thù lù tới dự…”

Gã Ký Quèn cười hề hề :

“ Có giữ được nước chó đâu, thằng Tàu gặm mất bao nhiêu rừng, bao nhiêu biển rồi. Bởi vậy trước mặt vua Hùng không dám bốc phét nữa, nhỡ vua  nổi điên đập chết hộc máu mồm thì nguy…”

Ong Tư Gà nướng cao giọng :

“ Thằng Ký Quèn nói đúng đấy. Năm nay Sàigòn cũng làm lễ giỗ tổ tại Khu tưởng niệm các vua Hùng gồm toàn các quan đầu tỉnh mà không quan nào hó hé phát ngôn, phát biểu . Chắc sợ nói láo vua Hùng vật chết…”

Cô Phượng cave xua xua tay :

“ Không phải, không phải sợ vua Hùng vật chết đâu. Anh cán bộ Hà Nội gỉ tai là Bộ chính trị nhắc nhở cán bộ cấp cao chỉ tới dự lễ dâng hương thôi, chớ có phát biểu gì, nhỡ hăng tiết vịt nói năng hớ hênh thiên hạ nó cười cho mục mả…”

Bà tổ trưởng cao giọng :

“ Cô Phượng cave ăn nói phải cẩn thận. Cán bộ cấp cao là những đồng chí trình độ cao, sao ăn nói hớ hênh được ?”

Cô Phượng cave cong cớn :

“ Ai bảo cán bộ cấp cao không nói hớ. Như ông Chánh án tòa án nhân dân tối cao Tuy Hòa mới nói trong phiên xử 5 thằng công an giết người kìa : “Trong cuộc sống có những việc biết lẽ ra như thế này nhưng người ta không làm như thế mà làm khác một chút để bảo đảm mối quan hệ cho tốt.”ĐKM nó….quan tòa mà nói vậy thì còn đéo đâu là công lý, dân nó ị vào mồm không oan ? “

Ông đại tá hưu đập bàn quát :

“ Con cave kia, sao mày dám nói dân ị vào mồm cán bộ hả ?”

Thằng Bảy xe ôm bỗng hô lớn :

“ Im im…nghe ông Phó Sở Quy hoạch Hà Nội phát biểu : 'Đường Trường Chinh cong mềm mại' kìa…”

Gã Ký Quèn văng tục :

“ ĐM…né nhà mấy tướng phòng không không quân , bẻ queo cả đường lại còn cãi bửa “cong mềm mại”. Thế đéo nào là “cong mềm mại…”

Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :

“ Là như eo chị Phượng kìa…”

Rồi nó lại gần cô Phượng cave cất giọng ư ử :

“Này em từ đâu về đây vừa hay nhìn em là say
          Ố ố  la la, đường cong em đấy mà… Ố ố la la…”

Cô Phượng cave đánh vào đầu nó cái cốp :

“ Cái thằng khỉ này…”

Ông Tư Gà nướng lên tiếng :

“ Theo tao cứ để nó cong queo vậy làm chứng tích cho một thời đời tá có đảng …”

Gã Ký Quèn hưởng ứng :

“ Đúng đó…cái đoạn đường cong queo đó chẳng khác gì vết sẹo trên gương mặt Thủ đô. Các cụ ta nói :’ sẹo đầu sẹo cổ…ăn dỗ tiền tao…”

Cô Phượng cave cười ré:

“ Thằng này “sẹo mặt” , chẳng cần ăn “dỗ”  mà ăn cướp luôn…”

Cả quán cười ồ . Ông đại tá hưu quát :

“ Bố láo…tụi bay bố láo !!!”



10-4-2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét