Đêm qua chắc ít ngủ, sáng nay cô Phượng cave mãi gần trưa mới ra quán,măt mũi bơ phờ nhưng lại tươi rói, tay lủng lẻng chiếc nhẫn tổ chảng, lấp lánh ánh hạt xoàn làm thằng Bảy xe ôm tròn xoe mắt trầm trồ :
“ í trời ơi, chị Phượng lúc này dzô mánh dữ a ? Bồ Hà nội mới vào đã “bắn” luôn cho hạt xoàn to tổ mẹ. Kỳ này cụ ra Hà Nội xin cụ để lại cho chị cái xe “tam tài” thì tỷ rưỡi nắm trong tay là cái chắc , ngang trúng số .”
Cô Phượng cave lắc quày quạy :
“ Tầm bậy , xe ảnh là xe biển xanh, xe cơ quan mình rớ vào đâu có được …”
Thằng Bảy xe ôm cãi :
“ Biển xanh đổi sang biển trắng mấy hồi. Quyền thế trong tay , việc gì cũng nhỏ như con thỏ…”
Chị Gái hủ tiếu thắc mắc :
“ Xe “tam tài” là xe gì vậy mày ?”
Thằng Bảy xe ôm cười : :
“ Là xe có 3 con số đẹp . Xe của cụ mấy số đầu là 29 A tức xe Hà Nội, 3 số sau là 999 . Vậy chẳng phải “tam tài” là gì ? Số này ở Sàigòn công an bán cả chục triệu đó…”
Ong đại tá hưu ngồi bàn bên, chõ sang nịnh :
“ Mày nói sao đó Bảy ? Đồng chí ấy đâu thèm đi biển số “tam tài” phải cả “lục tài’ ấy chớ ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Chú Ba nói gì kỳ ? Nhét cả 6 con số 9 vào một biển số thì những số khác nằm đâu ?”
Ông Tư gà nướng lên tiếng :
“ Cần gì số khác, vứt mẹ ba cái số 29A của Hà Nội đi , mình cụ chơi một biển số có 6 số 9 là được rồi. Vậy mới gọi là xe cán bộ cấp cao chớ ?”
Thằng Bảy cười theo :
“ Đã vậy dẹp cha nó cả bảng số đi, khỏi số siếc gì rách việc. Vậy mới đúng là xe vua chớ ?”
Mấy hôm sau, thằng Bảy xe ôm đi đâu về hớt hơ hớt hải :
“ Chị Phượng cave đâu rồi ? Phải hôm rằm vừa rồi cụ đưa chị đi chùa Bà Bình Dương không ?”
Cô Phượng ca ve hãnh diện :
“ Chứ còn gì nữa, ảnh cũng vào thắp nhang khấn vái sì sụp đó…”
Thằng Bảy xe ôm rút ra tờ báo quăng ra bàn :
“ Vậy nguy to rồi, thằng phóng viên báo này chụp được hình đít xe của cụ rõ mồn một cả biển số rồi đưa lên báo nè …”
Rồi nó đọc lem lẻm làm làm ông Tư Gà nướng gạt ngang :
“ Thôi thôi , mày có phải cái đài phường đâu mà đọc ra rả vậy mày ? Cán bộ đi xe công lễ chùa có gì mà phải lên báo ?”
Gã Ký Quèn lên tiếng :
“ Ông Nguyễn Tấn Dũng đã có chỉ thị cấm sử dụng xe công vào việc riêng rồi mà. Phen này đã lên báo rồi thì cấp cao cũng chết…”
Cô Phượng ca ve lo lắng :
“ Vậy rồi có sao không ? “
Ông Tư gà nướng la lên :
“ Sao với trăng gì, muỗi đốt sừng trâu, ba cái thằng báo chí này cụ chỉ ho một cái là tụi nó són đái ra quần…”
Ong đại tá hưu hùa theo :
“ Đúng đó…ông Tư có lý lắm . Thành ủy đã nhận định tuy báo chí góp phần khẳng định lập trường chính trị đúng đắn của Đảng, Nhà nước,tạo thống nhất trong nhận thức toàn dân nhưng còn nhiều yếu kém, khuyết điểm lắm. Như cái việc chụp hình xe đi chùa của lãnh đạo đó. Thằng phóng viên nào to gan thế ? Nó không hiểu được hiện nay ta cần phải ráo riết đấu tranh trên mặt trận tôn giáo chống lại âm mưu của bọn phản động à ? “
Bà tổ trưởng hùa theo :
“ Đông chí ấy có đi chùa thì cũng là để chứng tỏ Nhà nước ta phát huy tự do tín ngưỡng , tôn trọng tự do tôn giáo chứ có phải…có phải…”
Nói tới đây bà cà lăm làm thằng Bảy xe ôm phì cười :
“ Có phải sao hả bà ?’
Bà tổ trưởng im thít , gã Ký Quèn cười hi hì ::
“ Có phải đưa gái đi lễ chùa đâu …”
Cả quán phá ra cười , ông đại tá hưu cuống quít :
“ Đó là thằng Ký Quèn nói đấy nhá, tuyệt đối tôi không có nói vậy đâu. Cô Phượng cave yên tâm, bố bảo thằng Tổng biên tập báo cũng chẳng dám mó dế ngựa…”
Quả nhiên hôm sau, cô Phượng ca ve đi đâu về, mặt mũi tưng bừng hớn hở :
“ Êm rồi…êm rồi…”
Chị Gái hủ tiếu lên tiếng :
“ Chuyện gì vui dữ vậy cô Phượng…”
“ Ảnh đi xe khác rồi…xe còn xịn hơn xe trước. Mà còn đổi sang biển số thành phố Hồ Chí Minh nữa kìa …”
“ Vẫn số “tam tài” chớ ?”
“ Tất nhiên vẫn số “tam tài” rồi , chuyện nhỏ như con thỏ…”
Vừa lúc đó gã Ký Quèn bước nhăn nhó :
“ Lại có thằng thắt cổ tự tử ở dồn công an kìa…”
Chị Gái hủ tíu rụng rời :
“ Í mèn ôi…ở đâu vậy ?”
Gã Ký Quèn giận dữ :
“Em Đỗ Văn Bình thắt cổ tự tử trong nhà tạm giữ của công an huyện Hòa Vang - Đà Nẵng ngay sau hi bị bắt . Tự tử đéo gì mười đầu ngón tay bị tụ máu, vùng lưng và đùi bị bầm tím….”
Ông Tư Gà nướng :
“ Vậy rồi công an nói sao ?”
Gã Ký Quèn :
“ Nó bảo Bình chết là do treo cổ tự vẫn, không có chuyện bức cung hay nhục hình. Những vết bầm tìm trên cơ thể nghi can này là do “hoen ố tử thi”…
Cô Phượng ca ve nổi cáu :
“ Hoen ố tử thi là cái đéo gì…có mà hoen ố cái danh dự của tụi nó ấy…”
Ông đại tá hưu đập bàn :
“ Con cave kia…sao mày dám bảo danh dự của công an hoen ố hả ?”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Chị Phượng cave sai rồi. Công an có danh dự đéo đâu mà hoen ố…”
Cả quán cười ồ. Trừ ông đại tá hưu và bà tổ trưởng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét