Thứ Ba, 19 tháng 7, 2011

TÂM LÝ LỜN THUỐC

Tôi dám chắc lần đầu tiên cầm giấy CA gọi “làm việc”, mấy anh chị Người buôn gió, Tạ Phong Tần,Bùi Chát, Mẹ Nấm…đều lên “gân máu”,trống ngực thình thình,mắt hoa, tai ù…không hiểu số phận ra sao, “đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh”. Ây thế rồi sang lần thứ 2 nhận giấy CA gọi hỏi, chắc hẳn các quý vị đó bớt “lo lắng, hồi hộp” hơn lần đầu. Thế rồi lần thứ 3, lần thứ 4…cứ “gọi hỏi” , cứ “bắt bớ” dăm bảy lần như vậy thì “đương sự” dần dần coi là…cái sự thường ở “cái nước mình nó thế”. Cái giấy “gọi hỏi” của CA dần trở thành như cái “giấy mời họp công đoàn” . Tâm lý “lờn thuốc” đã hình thành trong các quý vị hoạt động “vì dân vì nước”. Cũng như học giả Phan Khôi ngày xưa, bị xách nhiễu chán chê, ông đâm ra “bài bây” : ” Làm sao cũng chẳng làm sao ! Dẫu có thế nào cũng chẳng làm chi ! Làm chi cũng chảng làm chi ! Dẫu có việc gì cũng chẳng làm sao!…”. Cứ vòng vo như thế trong tâm lý “lờn thuốc”.Mở rộng ra, biểu tình năm 2007, 2008 ..dân ta bị xách nhiễu, gọi hỏi chán chê rồi cũng sinh …”lờn thuốc”. Ngày 5-6 mới rồi, cứ tưởng không ai dám tham dự, vậy mà …không, cả ngàn người đã xuống đường bỏ phiếu bằng…đôi chân.Cho dù nhà nước “bật dèn xanh” đi chăng nữa thì xem ra dân ta đã bắt đầu “lờn thuốc” . Hóa ra có đi biểu tình thì cũng…chẳng sao. Mà dẫu có thế nào thì cũng chẳng làm chi . Nỗi sợ đã không còn ghê gớm như trước, ý thức công dân đã bắt đầu nảy nở.Phải chăng một xã hội dân sự đang thay thế cho xã hội bày cừu ? Lại phải mượn lời TCS :” Tôi ơi…đừng tuyệt vọng…”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét