Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

HẺM BUÔN CHUYỆN (KỲ 68) : Tin đâu như sét đánh ngang...






                                       

Năm nay mới rằm tháng chạp, còn nửa tháng mới Tết mà nhà ông đại tá hưu đã rầm rập người lui tới. Mới đến mặt ai cũng bần thần ngơ ngác, lúc về tươi rói . Cô Phượng cave trầm  trồ :

“ Í trời…năm nay chú Ba đại tá hưu thu bộn bạc.Cứ coi số người tới quà tết tính ra phải thu tiền tỉ…”

Ông Tư Gà nướng thắc mắc :

“ Ủa…ông Ba hưu rồi sao vẫn còn người tới biếu quà tết ? Sao bảo :

                        “ Còn chức còn quyền còn đệ tử,

                             Hết ký  hết “mộc” hết ông tôi…”

Gã Ký  Quèn tỏ ra am hiểu :

“ Đúng rồi, ông Ba hưu rồi, còn ma nó quà Tết nữa. Nhưng ông làm “cò phong bì” cho quan lớn nên tết tiền vẫn dzô như nước...”

Chị Gái hủ tíu  bưng càphê tới thắc mắc :

“ Cò nhà, cò đất, cò bệnh viện còn nghe được. Còn “cò phong bì” là sao ?”

Gã Ký Quèn giải thích :

“Là ai muốn đút lót ông lớn nhờ cậy việc gì đó nhưng không được giáp mặt , phải nhờ ông đại tá hưu trung gian đưa phong bì…”

Cô Phượng ca ve reo lên :

“ Vậy đúng rồi, hèn chi ông bồ tui kể có lần gặp ông đại tá hưu ở nhà đồng chí Cố…”

Ông Tư Gà nướng lên tiếng:

“ Đồng chí Cố là ai ?”

Cô Phương cave xuýt xoa :

“ Nghe ông bồ tui nói đồng chí này làm lớn lắm. Quá tuổi hưu cả chục tuổi lận mà vẫn bám ghế. Ai muốn ra nước ngoài, ai muốn xin giấy phép đầu tư đều phải qua đồng chí Cố. Bởi vậy  Tết nhất thu cả tỷ bạc tiền biếu xén. Chắc ông Ba đại tá hưu làm chân gỗ, cò phong bì cho đồng chí Cố nên mới đông người tới vậy. “

Thằng Bảy xe ôm kêu lên :

“ Hèn chi mấy hôm nay tui toàn chở cô Ba đi mua hàng đắt tiền không à ? Nào cao hổ cốt,nào sâm nhung, yến sào…chắc người ta nhờ mua biếu đồng chí Cố hẳn thôi…”

Cô Phượng cave gật gật :

“ Vậy ông đại tá hưu ăn phần trăm thôi, đâu có nhận tiền tỉ như đồng chí Cố…”

Thằng Bảy xe ôm văng tục :

“ Đ…M…phần trăm cũng cả trăm triệu. Mất chút nước bọt mà bằng người ta làm cả năm.Hèn chi chưa đến Tết nhà ông đại tá hưu đã vui như tết…”

Quả thật hôm cúng ông Công ông Táo, ông đại tá hưu vui lắm. Ông kêu hẳn lon bia Ken với gói đầu phọng rang muối rung đùi nhấm nháp. Chợt có tiếng điện thoại. Ông đại tá hưu thong thả rút ra nghe bất chợt kêu toáng :

“ Mày nói gì ? Đồng chí Cố có quyết định hưu rồi hả ? Thiệt không ? Ra giêng mới công bố nhưng giờ thiên hạ đã biết hết cả rồi ? Mày nói sao ? Rút lại không biếu quà tết nữa hả ? Vậy chết tao rồi, tiền mày nộp tao mua 5 lạng cao hổ rồi. Trả lại cho mày cao hổ cũng được hả ? ĐM thằng bất nhơn. Đống chí Cố chưa nhận quyết định hưu mà đã giở mặt …”

Vừa tắt điện thoại, lại có cuộc gọi khác. Ông đại tá hưu cứ cuống cả lên, miệng chửi toáng :

“ Biết rồi, tao biết rôi, rút lại không biếu nữa chứ gì….đưc rồi…được rồi…Để tao báo đồng chí Cố tụi bay chơi đểu, đống chí Cố sẽ giết tụi bay như giết rệp cho coi. Sao ? Mày bảo sao ? Đéo sợ hả ? Hưu rồi giết được ai hả ?”

Ông đại tá hưu rũ xuống như bánh tráng trụng nước. Bất chợt nghĩ ra điều gì , ông quát :

“ Thằng Bảy xe ôm đâu, chở tao vào Chợ Lớn ngăn cô Ba không mua sừng tê nữa. Đồng chí Cố hưu rồi, sừng bò cũng không biếu nói gì sừng tê…”

Thằng Bảy xe ôm chở ông đại tá hưu đi rồi, gã K Quèn mới cao giọng ngâm :

“ Tin đâu như sét đánh ngang,

Đồng chí…đương chức chuyển sang về vườn…

Ha ha …ha ha…”

Cả quán cười theo ầm ĩ.



4-3-2013








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét