Hôm nay mồng 8 tháng Ba, “đàn ông vô bếp, đàn bà ngồi coi” . Các cửa hàng hoa Sàigòn đông nghẹt, từ ông lão bảy mươi tới cậu choai choai , hễ đã hoặc sắp có người “trong mộng” đều mua hoa tặng nàng. Quán đang vui tám chuyện cô Ba vợ ông đại tá hưu mới nâng cao mũi nghe nói hết cả chục triệu , bà tổ trưởng bước vào oang oang :
“ Hôm nay mồng 8 tháng 3 , thay mặt tổ dân phố tôi chúc phụ nữ hẻm ta lao động tốt, học tập tốt, phát huy truyền thống “ anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang…”
Thằng Bảy xe ôm nhanh nhẩu :
“ Còn nuôi chồng khoẻ dậy chồng ngoan nữa chớ…”
Bà tổ trưởng chấn chỉnh :
“ Í không được, “nuôi con khoẻ, dậy con ngoan ” mới đúng ?”
Thằng Bảy xe ôm cười cười :
“Vậy thì nói “ phụ nữ ta trung với Đảng, hiếu với dân, tiền tiêu bao nhiêu cũng ít, hàng hiệu đắt mấy cũng mua..” ?”
Ong đại tá hưu đập bàn :
“ Thằng Bảy xe ôm kia, không được xuyên tạc khẩu hiệu của Đảng !”
Chị Gái hủ tíu bưng cà phê tới càm ràm ;
“ Chèn đéc ôi, “trung với Đảng, hiếu với dân “ là sao ? Chồng mình thì không trung, cha mẹ mình thì không hiếu. Biết đảng là cái ông nào mà trung với ổng ? Mà lỡ ra ổng đùm đề bồ nhí vợ nhỏ thì vẫn phải trung với ổng sao ?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Chị Gái hủ tíu lo đúng dó. Tôi thấy mấy ông cán bộ vô đây ông nào cũng bồ nhí không à ? Trung với mấy ổng thiệt thân..”
Ong đại tá hưu đập bàn :
“ Mấy cha đó chỉ là số ít thôi, sao mày dám vơ đũa cả nắm. Đại đa số cán bộ đảng viên đang hưởng ứng lời kêu gọi của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng ra sức học tập đạo đức, tác phong Hồ Chủ tịch, làm gì có chuyện đùm đề bồ nhí , vợ nhỏ ..”
Thằng Bảy xe ôm cười phá :
“ Hèn chi…cứ học tập đạo đức bác Hồ cha nào cũng bồ nhí, vợ nhỏ là đúng rồi …”
Ong đại tá hưu đập bàn :
“ Thằng Bảy xe ôm kia, tuyên truyền phản động, nói xấu lãnh tụ, tao còng cổ mày giờ ?”
Cô Phượng cave thấy tình hình căng thẳng vội vàng :
“ Thôi thôi cho qua chuyện này.Tôi xin hỏi bà tổ trưởng nhân ngày 8 tháng 3, phường hội có quà gì cho chị em không ?”
Bà tổ trưởng vui vẻ :
“ Có chớ…mỗi chị em hội viên được phường hội tặng một chiếc huy hiệu ..”
Cô Phượng cave giật mình :
“ Ay chết…có giống huy hiệu 50 tuổi đảng như của ông đại tá hưu không, phụ nữ phường tặng em huy hiệu 50 năm tuổi hội em không nhận đâu ?”
Bà tổ trưởng ngạc nhiên :
“ Vinh dự vậy sao không nhận ?”
Cô Phượng cave giãy nảy :
“ í mèn ơi, vậy chẳng hoá em thành ...bà lão bảy mươi ? Ma nào nó nhìn ?”
Cả quán cười ầm. Bà tổ trưởng vội vàng :
“Yên trí, không ai tặng cô huy hiệu đó , năm nay, giá cả tăng cao, quỹ hội eo hẹp nên chỉ tổ chức liên hoan ăn mặn tại hội trường phường thôi ...”
Thằng Bảy xe ôm cười hềnh hệch :
“ Vậy Hội phụ nữ phường khao chị em một chầu nhậu ?”
Bà tổ trưởng giãy nảy :
“ Ay chết liên hoan…mặn chứ sao gọi là “nhậu ”. Chỉ có điều Uỷ ban hỗ trợ một nửa, còn một nửa chị em tự túc, mỗi người góp 50 ngàn…”
Chị Gái hủ tíu rền rĩ :
“ Chèn đéc ôi…cả năm mới có ngày mồng Tám tháng Ba , hội phụ nữ phường mời chị em một bữa còn bắt góp tiền, chẳng bù mấy ông Uỷ ban, tuần nào cũng bia rượu lu bù. Tôi không đóng…”
Mấy bà mấy cô nhao nhao phản đối khiến bà tổ trưởng đành rút lui không thu được cắc nào. Ong đại tá hưu lắc đầu :
“ Phụ nữ hẻm này ghê thật…góp có 50 ngàn liên hoan mà phản đối ầm ầm..”
Cô Phượng cave lên tiếng hỏi :
“ Vậy cô Ba có góp tiền liên hoan không chú Ba ?”
Ong đại tá hưu lúng túng :
“ À…cũng định góp nhưng lại đòi không dự liên hoan !”
Thằng Bảy xe ôm tròn mắt :
“ Ua, vợ lão thành cách mạng sao xa rời quần chúng vậy ? Chú Ba chịu trách nhiệm đấy nha?”
Ong đại tá hưu thở dài sườn sượt :
“ Thời bây giờ, phụ nữ giải phóng hết rồi, mấy bà mấy cô đua nhau chưng diện , tháng nào cũng mua sắm hết hai, ba chục triệu, chồng ngăn đâu có được…”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Vậy chú Ba có quà tặng cô Ba chưa ?”
Ong đại tá hưu lại thở dài :
“ Nghĩ đau cả đầu chưa ra cái gì ?”
Chị Gái hủ tíu nhanh nhảu :
“ Vậy tặng cổ cái tủ lạnh bự thiệt bự cho cô sướng ?”
Cô Phượng cave xua xua tay :
“ Xưa rồi…xưa rồi…quà tặng ngày nay không cần bự, ngược lại càng nhỏ càng tốt kìa…”
Ong đại tá hưu gật đầu :
“ Con Phượng nói đúng . Tặng túi hàng hiệu Versac được không ?”
Cô Phượng cave lắc đầu :
“ Túi Versac tuy giá 5000 đô la nhưng vẫn còn lớn quá. Chú Ba chọn cái nhỏ nhỏ xinh xinh kìa !”
Ong đại tá hưu gật đầu :
“ Nhỏ nữa thì chỉ có cái đồng hồ …đồng hồ Thuỵ Sĩ Movado 8000 đô la lận …”
Cô Phượng cave lắc đầu :
“ Chưa xứng với cô Ba, chú phải mua món quà gì nhỏ nữa kìa, nhỏ xíu càng tốt..”
Ong đại tá hưu cáu :
“ Thì nó là cái gì mày nói mẹ nó ra đi !”
Cô Phượng cave cười cười :
“ Chú cứ mua hạt xoàn nhỏ xíu, nhỏ bằng hạt đậu phọng làm quà Tám tháng Ba là cô Ba vui rồi…”
Cả quán cười ầm. Ong đại tá hưu mặt đỏ tía tai bỏ ra ngoài quán.
8-3-13
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét