Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

HẺM BUÔN CHUYỆN ( KỲ 112) : Khi sự thật bị hắt hủi !



                                              
Cả tháng qua, ông bồ già ngoài Hànội bận đấu đá sao đó không thấy vô Sàigòn khiến cô Phượng cave buồn như con chuồn chuồn, tiêu xài kém hẳn . Tối nay ngồi quán cô cất giọng não nề :
“…Tình yêu đã chết trong tôi, nụ cười đã tắt trên môi,chỉ còn tiếc nuối khôn nguôi, cô đơn, bơ vơ, tiếng hát lạc loài….”
Thằng Bảy xe ôm vỗ tay đồm độp :
“ Í mèn  ôi…chị Phượng cave hát hay quá…Phải bài cô đơn của Nguyễn Ánh 9 không ?”
Cô Phượng cave nhếch mép :
“ Mày cũng biết bài này kia à ?”
Thằng Bảy xe ôm vênh mặt :
“ Biết sao không ? Nghe nói hôm rồi chả chê  danh ca, điva, ca sĩ con mẹ gì chả cũng chê tuốt luốt ?”
Chị Gái hủ tíu tròn mắt :
“ Thiệt không ? Mà chả chê sao ?”
  Ky Quèn chen ngang :
“"Hồ Ngọc Hà đẹp, có vóc dáng sân khấu, chịu khó múa... Cái gì cũng đẹp nhưng giọng hát thì lại không được, giọng yếu lắm, khều khào không à! ". "Mỹ Tâm chỉ nghe vui mắt, vui tai, nghe qua xong rồi thôi, không để lại ấn tượng gì hết".
Cô Phượng cave la lên :
“ Ôi chết chết…chê cả My Tâm kia à ?”
Gã Ký Quèn dài giọng :
“ Mỹ Tâm đã ăn thua gì ? Cả hai diva chả cũng chê . “ Thanh Lam, Mỹ Linh giọng hát rất đẹp, cái gì cũng tốt nhưng đều bị vướng kỹ thuật thanh nhạc nên nhiều lúc nhạc cảm không có, tâm hồn bài hát không có" . Nhưng chê tệ nhất là " Đàm Vĩnh Hưng hồi xưa mà đi hát thì chỉ xứng là ca sỹ loại C hát lót chứ không được vào hạng ca sỹ chính của phòng trà đâu !".
Cô Phượng cave lại kêu :
“ Í trời ôi…fan của nó ném đá chết cha…”
Gã Ký Quèn lại gân cổ :
“ Chưa nói tới fan, ngay Đàm Vĩnh Hưng nó đã “hòn đất ném đi, hòn chì ném lại  “ . Nào  “chê Đàm Vĩnh Hưng là coi thường hàng triệu khán giả đang nghe nhạc của Đàm Vĩnh Hưng”. Nào “ngụy quân tử”. Nào "Chó sủa thì chó cứ sủa, đoàn người đi thì cứ đi!”.
Ông Tư Gà nướng đập  bàn :
“ ĐM nó… thời buổi công cũng như quạ, cá mè một lứa, cứt lộn lên đầu. Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 là người của Sàigòn trước 1975, khi văn hóa vẫn còn là văn hóa , Đàm Vĩnh Hưng là sản phẩm của thời đồ đểu TP Hồ Chí Minh sau 1975. Hai người nói hai thứ tiếng khác nhau không tranh cãi được, cũng không so sánh được…”
Thằng Bảy xe ôm thắc mắc :
“ Không biết các nhạc sĩ gạo cội như Dương Thụ, Trần Tiến…có ai lên tiếng bênh vực đồng nghiệp không ?”
Quèn cười đểu :
“ Ngậm miệng ăn tiền hết rồi. Lên tiếng ủng hộ sợ mất cha nó khách. Ngày xưa một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ. Bây giờ, đời nó khốn nạn vậy !”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Bởi thế ngày nay không gọi hát nhạc “tiền chiến” nữa mà hát nhạc “tiền gọi” !
Thằng Bảy xe ôm ngao ngán :
“ Nghe nói nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 phải viết thư xin lỗi ?”
Gã Ký Quèn trợn mát :
“ Không xin lỗi hàng trăm fan của nó đến gây rối có mà bán nhà đi ở chỗ khác.  Bởi vậy nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 mới than :” Khi sự thật bị hắt hủi!”
Thằng Bảy xe ôm văng tục :
“ Ở cái nước này chỗ đéo nào sự thật chẳng bị hắt hủi. Đón sự thật vào nhà ấy à ? Có mà sập cha nó đảng !!!”
Ông đại tá hưu đập bàn quát :
“ Thằng Bảy xe ôm nói láo, tao gô cổ mày giờ ?”
Thằng Bảy xe ôm gân cổ cãi :
“ Tôi nói không đúng ư… báo đài toàn bốc phét, nói sự thực thì vỡ nồi cơm !”
Vừa lúc đó cô phát thanh trên tivi uốn giọng :” Toàn đảng toàn dân ta hăng hái thi đua lấy thành tích chào mừng ngày Quốc khánh mồng 2 tháng 9 vĩ đại…”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Đó…bốc phét đấy chứ đâu ? Hỏi quán này có ai hăng hái thi đua không ?|”
Cả quán cười ồ trừ ông đại tá hưu .

29-8-2013








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét