Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

YÊU THỜI...ĐỒ ĐỂU ( KỲ 25 )


                                             ( tiếp theo)


Thế rồi bất chợt con dế của ông bính boong? Ai vậy cà ? Không lẽ vợ  báo tin con Kim Anh bị biến chứng ? Không phải, số gọi tới lạ hoắc. Mẹ kiếp, lại tên oan sai nào xin  trình bầy hoàn cảnh hay lão cựu chiến binh nào  xin xỏ . Ong bấm thoát cuộc gọi nằm xuống lim dim mắt.
Bip,bip,bip… có tin nhắn. ” Đừng tắt máy, đồng chí Chủ tịch đang gặp chuyện rắc rối đó…”.
Ong Chủ tịch ngồi nhỏm ngay dậy, vẫn số máy vừa gọi nhắn tin . Thằng nào thế ? Chuyện rắc rối gì đây ? Ong Chủ tịch đã nhận nhiều tin nhắn vừa đe doạ vừa chửi bới nhưng để ngoài tai, cũng chẳng thèm báo bên bưu điện dò ra thằng nào thêm rách việc, cứ đóng máy lại là êm. Riêng tin nhắn này, linh cảm nào đó làm ông bồn chồn.
Ai vậy nhỉ ? Nó bảo ông đang gặp rắc rối gì vậy ? Nỗi lo mơ hồ làm ông hết cả hứng nằm vườn, bước vội về phòng, lăm lăm điện thoại di động chờ đợi. 5 phút…10 phút…trôi qua…vẫn im re. Quái thằng nào gọi điện đòi nói chuyện rồi mất hút thế ?
Ong ngồi bàn giấy trong phòng ngủ soát lại mọi chuyện coi sơ sẩy gì không ? Ngày hôm nay ông đã ký duyệt Công ty vật tư Nông nghiệp nhập 50 ngàn tấn phân u rê, ký lệnh cưỡng chế giải toả 10 ngôi nhà dân không chịu nhận tiền đền bù di dời giải phóng mặt bằng cho Khu chế xuất …không , không, tụi nó đã tham mưu rất kỹ, dứt khoát không rắc rối gì ? Bỗng ông lạnh toát người, hay chuyện tài khoản bí mật đối tác Đài Loan rót tiền đã bị lộ ? Không, không thể nào, ngoài ông và thằng thư ký ra, không ai biết , mà ngay cả thằng này phản ông cũng chẳng có bằng cớ gì . Vả lại ông đã nắm nó rất chặt, ngay trong tình huống xấu nhất, ông mất ghế Chủ tịch, nó cũng không dám tố cáo ông .Vậy chuyện gì ? Hay thằng dấu mặt này hù doạ ông chơi thôi ?
Ong Chủ tịch như có cục than hồng trong ruột, mẹ thằng này, chơi trò tâm lý chiến , mặc cha nó, cứ tắt máy di động, lên giường nằm đọc Tạp chí Cộng Sản cho quên đi.
Lật qua phần xã luận “Xây dựng Đảng trước hết phải diệt trừ  tham nhũng và hối lộ, hai kẻ thù dấu mặt”, ông giật mình, nó như nhằm vào chính ông, nào ăn chia dự án, nào nhận tiền nước ngoài, nào mua quan bán ghế …. Đọc tới đâu sởn da gà tới đó, rồi ông bỗng vố đùi đánh đét, Đ.M….bốc phét, lý luận suông, quan chức  từ trung ương xuống địa phương có thằng nào là không ăn, chó chê xương, mèo chê mỡ à ? Không nha, diệt trừ tham nhũng  có mà tan Đảng, sập Nhà nước, bất chợt ông nổi cáu, vung tay quăng tờ tạp chí xuống đất . Chuông điện thoại để bàn bỗng nổ giòn , lại “nó” chứ không ai, ông đành bốc máy nghe tiếng cười nham nhở :
“ Tại sao đồng chí Chủ tịch  tắt máy di động ?”
“ Mày là thằng nào ?”
“ Dạ…con là …con đây mà…”
Ong hiểu trong những vụ thế này chẳng bao giờ “đối tác” khai tên , giọng lạ hoắc, sao biết được ai ? Ong đành xuống nước :
“ Mày muốn gì ?”
“ Từ từ , thế đồng chí Chủ tịch đã đọc báo chưa ?”
“ Báo nào ? Nó viết về tao hả ?
Đụng tới báo chí, ông Chủ tịch muốn đứng tim, tất nhiên khỏi lo báo tỉnh nhà, Tổng biên tập là đàn em,chó khôn không bao giờ cắn chủ,vụ bôi xấu cậu Cả con bà thủ thư, bồ Kim Anh hắn đã giúp ông xuất sắc, bởi thế ông chỉ sợ báo  trung ương, điểm mặt thằng nào chết thằng đó. Ong vội vã :
“ Phải báo Nhân Dân không, nó viết gì về tao ?”
“ Không phải báo Đảng mà cũng chẳng phải viết về đồng chí Chủ tịch…”
Ong thở hắt ra, nhẹ nhõm như vừa cất đi tảng đá. Ong cười khà khà :
“ Vậy mắc mớ gì tới tao, mày lộn địa chỉ rồi, cúp nhá…”
 Ong đặt máy cái rụp. Kiểu đòn gió này ông gặp cả lố. Cứ cà kê dê ngỗng , cuối cùng thế nào cũng thò ra “ chú Hai ký giùm con ”. Còn lâu nhá, mộc  Chủ tịch tỉnh đâu phải củ khoai củ mì ?
Ly nước yến trong tủ lạnh làm ông  tỉnh táo, đêm nay  vợ con vắng nhà, ông kiểm lại “quỹ đen” chỉ mình ông biết. Vàng, hạt xoàn, đô la, giấy chủ quyền nhà đất… trong két sắt cứ mặc mụ vợ ôm khư khư như đười ươi giữ ống, ông chỉ quan tâm tới tờ giấy tuyệt mật dấu trong cuốn Lênin toàn tập số 9 tại trang 99 . Ông lấy toàn số 9 , số hên mà. Tờ giấy ấy đây, nó vẫn nằm yên  như vật bảo hiểm cho ông suốt đời. Số mầu đỏ ghi mật mã tài khoản, số mầu xanh ghi số dư hiện có. Cũng chưa nhiều lắm, mới ngót 300 ngàn đô la, so với các đồng chí ngoài trung ương chỉ là… số lẻ. Tháng sau có thể thêm vài chục ngàn khi ông ký chỉ định thầu  cho Công ty Agromachinex của Malaysia bán thiết bị toàn bộ cho Nhà máy Chế biến mủ cao su.
Chưa kịp tận hưởng hết niềm vui có đống tiền trong tay, bên tai ông lại vang lên tiếng  điện thoại. Ong nhét vội cuốn Lênin toàn tập vào chỗ cũ, nhào ra nhấc máy.
“ Đồng chí Chủ tịch đừng cúp máy, chuyện này có liên quan tới đồng chí đấy…”
Lại “nó”, muốn chơi trò gì nữa đây, ông sẵng giọng :
“ Chuyện gì ?”
“ Đồng chí Chủ tịch đọc bài “Tình trạng bằng giả lan tràn ở tỉnh Cà Mâu chưa  ? Báo công an tuần rồi đó…”
“ Chuyện đó mắc mớ gì tới tao ?”
“ Khối anh mất chức vì xài bằng rởm …”
Ong Chủ tịch nổi cáu :
“ Chuyện đó ở  Cà Mâu, tỉnh ta không có…”
Bên kia đầu dây vang lên giọng cười rất đểu :
“ Ay thế mà có đấy, người xài bằng rởm chẳng ai khác, chính là…. đồng chí Chủ tịch tỉnh đấy…”
“ Bố láo, đồ vu cáo…”
Ông Chủ tịch quát lên rồi dập máy. Thằng này khốn nạn thiệt, ông chỉ có hai bằng đại học, một của Trường Nguyễn Ai Quốc II, cấp từ năm 1999  học hành thi cử đàng hoàng, một của Đại học kinh tế TP Hồ Chí Minh, Khoa tại chức, cũng qua  thi tốt nghiệp hẳn hoi. Cả hai đều đóng mộc đỏ choé và hiện  lưu trong hồ sơ tổ chức tỉnh uỷ, lấy đâu ra bằng giả ? Mẹ kiếp, đòn gió kiểu này chỉ doạ con nít. Ong yên tâm tắt đèn đi ngủ. Sáng hôm sau từ trên xe bước xuống cơ quan, ông Chủ tịch đã được gã thư ký nhào ra đón bằng nụ cười trìu mến :
“ Chú Hai tới sớm vậy ? Đêm qua thím vắng nhà chắc chú không ngủ được ?”
Thằng này nói đúng, ông trằn trọc mãi, không phải vợ vắng nhà mà    chuyện bằng rởm cứ lởn vởn trong đầu.
“ Mày có báo công an  tuần trước không ?”
“ Con kiếm dễ ợt, mà có chuyện gì không chú ?”
Ong Chủ tịch lắc đầu :
“ Không có chuyện gì, tao muốn đọc chơi vậy thôi.”
Sáng nay lẽ ra phải tập trung nghiên cứu dự thảo đề án “Quy hoạch rừng phòng hộ” Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn đang xin ký  duyệt, ông Chủ tịch lại cắm cúi vào tờ báo công an. Đọc kỹ càng từ đầu đến cuối bài “bằng giả ở Cà Mâu”, cầm chắc mình chẳng dính dáng gì, ông vươn vai khoan khoái, quay sang chàng thư ký :
“ Mày gọi thằng Ut, Giám đốc Sở Giáo dục sang tao hỏi…”
Không đầy 15 phút sau, ông Ut đã lật đật cắp cặp  bước vào phòng Chủ tịch với vẻ đầy lo âu .
“ Báo cáo anh Hai, anh cho gọi em ?”
“ Ngồi xuống đi…”
Ong Giám đốc Sở Giáo dục lo ngay ngáy. Vụ tuyển sinh vừa rồi ông cũng có “nhận chút đỉnh” để đưa mấy con đại gia trong tỉnh vào danh sách được tuyển. Chuyện kín bưng vầy chẳng lẽ tới tai Chủ tịch. Mẹ kiếp, lại phải cưa đôi cho ổng là cái chắc. Đời bất công thế, quan càng to càng ngồi mát ăn bát vàng, chẳng phải chạy ngược chạy xuôi con mẹ gì mà tiền vẫn dzô đều đều. Nắm tình hình nhậy bén vậy, chắc chắn ổng có nội gián ngay trong Ban Giám đốc Sở ?  Đứa nào vậy, kỳ này phải tìm cho ra, triệt tận gốc. Nhìn vẻ mặt lầm lầm của ông Ut, ông Chủ tịch chột dạ. Không khéo chính thằng cha này dựng chuyện ông xài bằng giả cũng nên. Ong vứt ra tờ báo, hất hàm :
“ Mày đọc bài báo này chưa ?”
Ong Giám đốc Sở run run cầm tờ báo, liếc nhanh. Hoá ra không phải chuyện ông ăn tiền trong tuyển sinh, mà là chuyện tào lao tận tỉnh Cà Mâu. Rõ thần hồn nát thần tính, cứ thế này thì đau thần kinh, trống ngực đang đập liên hồi chợt chậm lại, ông Giám đốc Sở vui vẻ hẳn lên :
“ Báo cáo anh, em đọc rồi, mấy cha bên Cà Mâu tệ vầy đó.  Bộ Giáo dục cũng mới có chỉ đạo cho các Sở phải rà soát lại, ai xài bằng giả dứt khoát phải kỷ luật nặng. Vụ này anh Hai yên tâm, em sẽ làm thiệt mạnh tay, lôi ra bằng hết những đứa dối dân, lừa Đảng, ngay cả chuyện bằng cấp mà nó còn lừa đảo , chuyện lớn quốc kế dân sinh thì sao ? Báo cáo Chủ tịch, em sẽ…”
Ong  Chủ tịch sốt ruột cắt ngang :
“ Vậy rồi mày đã tìm ra thằng nào xài bằng giả chưa ?”
“ Dạ chưa, ở tỉnh khác không nói, chứ tỉnh mình, em dám cam đoan tuyệt đối  là không  ạ…”
Ong Chủ tịch tươi hẳn lên, cười giòn giã ::
“ Vậy tốt, qua kiểm tra có gì nghi vấn phải báo cáo ngay Uỷ ban có biện pháp xử lý nghe chưa ?”
Ong Giám đốc Sở vâng dạ rối rít, cóm róm bước khỏi phòng. Lúc này ông Chủ tịch mới yên tâm, rõ thiệt là báo động giả, thằng cha dấu mặt chắc chắn chơi trò đòn gió, tâm lý chiến. Ong quay sang chàng thư ký, cất giọng oai vệ :
“ Dự án “ Quy hoạch rừng phòng hộ “ đâu ? Đưa tao coi…”

                      (còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét