Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

HẺM BUÔN CHUYỆN- KỲ 140 : Ăn Tết trên … tivi .





                         



Hôm nay 29 Tết, chị Gái hủ tíu mới bưng về hai chậu cúc vàng chóe. Cô Phượng cave cười ngỏn nghẻn :

“ Năm nay chị Gái chơi sang, mọi năm phải trưa ba mươi mới ra chợ mua bông hạ giá…”

Bà Năm hủ tíu cười như mếu :

“ Tôi phải đợi tới chiều xe rác nó đi hốt chợ hoa mới lượm về trưng tết…”

Ông Tư Gà nướng đi đâu về sớn sác :

“ Phản động…tụi này phản động hết rồi…”

Chị Gái hủ tíu tròn xoe mắt :

“ Chú Tư Gà nướng nói ai phản động ?”

Ông Tư Gà nướng lớn tiếng :

“ Tui nói Ủy ban phường chớ ai ?”

Ông đại tá hưu đập bàn quát :

“ Láo …láo…Ủy ban Phường sao phản động ? Ông Tư Gà nướng nói xấu chính quyền nhân dân !”

Ông Tư Gà nướng vặc lại :

“ Tui nói thiệt chớ bộ , cứ Tết là phải căng băng rôn “ Mừng đảng quang vinh, mừng Xuân Giáp Ngọ”, thằng Ủy ban Phường này bố láo dám cắt bỏ “Mừng đảng quang vinh:” chỉ còn “ mừng Xuân Giáp Ngọ” . Vậy chẳng phản động là gì ?”

Cả quán cười ồ. Gã Ký Quèn lên tiếng :

“ Vậy mới gọi gà trống thiến sót …”

Cô Phượng cave cười rinh rích :

“ Đã thiến là thành "công công" luôn chớ sao thiến sót ?”

Gã Ký Quèn cao giọng giải thích :

“ Này nhé…kinh tế hỗn loạn, nhân dân túng thiếu, tham nhũng tùm lum, thằng Tàu đè đầu cưỡi cổ…thảm trạng vậy mà dám tự nhận “đảng quang vinh” thì thật liêm sỉ bị thiến mẹ nó rồi. Bởi vậy Ủy ban Phường này chắc bị thiến sót nên mới cắt cha nó  câu “ mừng đảng quang vinh” …”

Cả quán lại cười ồ. Ông đại tá hưu chưa kịp quát thằng Bảy xe ôm chạy vào hớt hải :

“ Tới rồi…tới rồi…”

Gã Ký Quèn trừng mắt :

“ Mày bảo ai tới rồi. Chủ tịch, Bí thư Phường tới chúc tết bà con trong hẻm à ?”

Thằng Bảy xe ôm cười lớn :

“ Tưởng bở , mấy cha đang nhậu trên trụ sở kìa, ở đó vô hẻm chúc tểt bà con…”

Cô Phượng cave sốt ruột :

“ Vậy mày bảo ai tới rồi ?”

Thằng Bảy xe ôm vênh váo :

“ Việt kiều chớ ai. Nhưng là Việt kiều 2 nút, không phải 9 nút…”

Ông Tư Gà nướng gắt :

“ Nhiều chuyện  ! 2 nút là sao ? 9 nút là sao ?”

Thằng Bảy xe ôm :

“ 9 nút là Bắc kỳ 54 vượt biên, 2 nút là Bắc kỳ 75 nhập cư Mỹ bằng tiền ăn cướp của dân. Đó…đó…tới rồi đó…”

Cả quán đổ đồn con mắt vào bà phu nhân váy đầm ngắn, dầy cao gót  ví tay oai vệ đi ngang. Thằng Bảy xe ôm hít hà :

“ Í mèn ôi…trên người mẻ ít cũng phải tiền tỉ. ..”

Cô Phượng cave gắt :

“ Tiền tỉ đừng hòng sờ, nội cái ví tay  đã vài trăm triệu, rồi vòng cổ, vòng tay, hai cái bông tai lúc lẻo, chưa nói ngực bơm, đít bơm, mắt cắt, mũi nâng…”

Thằng Bảy xe ôm vọt miệng chửi :

“ ĐKM nó…toàn tiền dân cả…mẻ tài đéo gì lắm tiền vậy ?”

Ông đại tá hưu lật đật chạy về. Thằng Bảy xe ôm ngó theo :

“ Về đón em gái Việt kiều Mỹ về ăn tết đó…”

Chị Gái hủ tíu trợn mắt :

“ Ủa em gái ông đại tá hưu sao Việt kiều được . Anh cộng sản Bắc kỳ, em lại ngụy Sàigòn à ?”

Ông Tư Gà nướng càm ràm :

“ Con nhỏ này lạc hâu, đến rể Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn là Việt kiều có sao ? Khúc ruột ngàn năm mà !”

Thằng Bảy xe ôm xua xua tay :

“ Không phải , không phải Việt kiều ngụy Sàigòn như rể Thủ tướng. Em gái đại tá hưu là vợ nhỏ ông tướng. Sửa soạn chạy loạn “đa nguyên” nên ổng bao tiền cho bà mua thẻ xanh, tậu biệt thự bên Mỹ rục rịch có loạn “đa nguyên” thì vọt sang đó  tiêu tiền ăn cướp…”

Chị Gái hủ tíu hít hà :

“ Hèn gì nom trên người bả chẳng thiếu thứ gì…”

Gã Ký Quèn lớn tiếng :

“ Chẳng cứ gì người bả, mà trong nhà, trong két cũng vậy.. Nhà biệt thự có vườn,  xe Lexux, giường ngủ, bàn ăn, bồn tắm nước xịt…cái gì cũng vài trăm ngàn đô, tính sang tiền Cụ vài chục tỉ. Còn trong két, các loại tài khoản phải trăm triệu đô trở lên…”

Cô Phượng cave cười cười :

“ Chẳng thiếu thứ gì sao về VN ăn Tết…”

Thằng Bảy xe ôm trợn mắt :

“ Chớ sao, nào cành đào, cành mai, chậu quất , nào bánh trưng, nào thịt đông, nào cá thu kho, nào gà luộc, nào thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ…cái đéo gì Mỹ cũng có hết, thiếu mỗi thứ …”

Chị Gái hủ tíu tròn mắt :

 “ Tiền như nước vậy còn thiếu thứ gì ?”

Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :

“ Thiếu … mắm tôm !”

Gã Ký Quèn :

“ Mắm tôm cũng có, siêu thị bán thiếu gì ?”

Thằng Bảy xe ôm cãi :

“ Nhưng không có lòng heo, à …à …Bắc kỳ kêu lòng lợn . Mắm tôm mà không có lòng lợn  khác gì tình không có tiền. Mà Mẽo  nó đéo ăn  lòng lợn , vậy mua mắm tôm làm gì ? Bả đành phải về VN xơi lòng lợn mắm tôm cho nó quốc hồn  quốc tuý …”

 Cả quán cười ồ, riêng bà Năm củ cải ỉu xìu, buồn như củ cải thối. Cô Phượng cave giục :

“ Bà Năm củ cải sao buồn thúi ruột vậy ? Về đi sắm tết đi chớ…”

Bà Năm củ cải thở đánh sượt :

“ Khỏi sắm, năm nay nhà tui ăn tết trên…”

Chí Gái hủ tiu ngạc nhiên :

“ Ủa…năm nay bà Năm lại lên rẫy ăn tết hả ?”

Bà Năm củ cải lắc quày quạy :

“ Không không, không phải ăn tết trên rẫy mà ăn tết trên..tivi…”

Cô Phượng cave tròn mắt “

“ Ủa…sao ăn tết trên tivi ?”

Bà Năm củ cải hờn dỗi :

“ Thì suốt ngày cứ mở tivi coi ca nhạc xuân, khắp nơi đón tết, Việt kiều du xuân, lãnh đạo chúc Tết  …thì chẳng phải ăn tết trên tivi là gì ?”

Cả quán cười ồ nhưng mắt người nào cũng rưng rưng.



29 Tết Giáp Ngọ


















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét