Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

YÊU THỜI ĐỒ ĐỂU - KỲ 110


                                          (tiếp theo)
               

Cửa phòng ông Bí thư bỗng hé mở, từ trong bước ra một ông mặc blouse trắng, kính cận, trăm phần trăm bác sĩ . Lập tức  các VIP như đám ruồi ngửi thấy mùi mắm tôm  bay vù tới. Bà Kiểm tra đang đờ đẫn bên ông thành uỷ vụt cái đã chen tới trước mặt ông bác sĩ, miệng líu ríu :
“ Thưa bác sĩ…đồng chí Bí thư sao rồi ? Đồng chí tỉnh lại chưa ?”
Ong bác sĩ mặt lạnh băng, mắt gườm gườm sau cặp kính trắng, gạt tất cả mọi người, chẳng nói chẳng rằng đi về phía phòng hội chẩn sập cửa cái rầm. Các VIP ồ lên thất vọng rồi lại tản ra ai ngồi đâu về đó , mặt mũi lại căng thẳng chờ đợi. Riêng bà Kiểm tra vẫn kiên trì bám theo bác sĩ và mạnh dạn đẩy  cửa buồng. Ông này đang ngồi ở bàn ngước lên kinh ngạc :
“ Chị là ai ? Ai  cho phép chị vào đây ?”
Bà Kiểm tra rút ra chiếc thẻ Đảng đỏ loè dứ dứ trước mặt ông thầy thuốc:
“ Chào bác sĩ, tôi là Trưởng ban Kiểm tra thành uỷ Đảng cộng sản Việt Nam, tôi rất cần sự hợp tác của bác sĩ….”
Ong bác sĩ trợn tròn mắt, cái danh xưng Ban kiểm tra thành uỷ làm ông biến sắc mặt. Ong cũng có chân trong cấp uỷ của bệnh viện bởi vậy ông thừa biết cái uy danh Ban này, lơ mơ mất chức như chơi. Bởi vậy ông bác sĩ đổi hẳn thái độ, vội vàng kéo ghế mời bà Kiểm tra , vồn vã :
“ Chào…chào đồng chí Trưởng ban…đồng chí có cần gặp đồng chí Bí thư đảng uỷ bệnh viện để tôi dẫn đi…”
Bà Kiểm tra nghiêm mặt:
“ Khỏi, khỏi, tôi gặp bác sĩ được  rồi. À mà bác sĩ có trong cấp uỷ không đó ?”
Ong bác sĩ được hỏi tới chức vụ Đảng, mắt sáng lên, vui vẻ :
“Dạ báo cáo đồng chí tôi là chi uỷ viên phụ trách công tác tư tưởng và tổ chức ạ…”
“ Vậy tốt…vậy rất tốt. Thế đồng chí có trực tiếp điều trị cho đồng chí Bí thư không ?”
“ Báo cáo đồng chí tôi ở trong ban hội chẩn và hàng ngày trực điều trị  đồng chí đó ạ…”
“ Vậy tốt…vậy rất tốt…đồng chí hãy báo cáo chi tiết tình hình sức khoẻ đồng chí Bí thư ra sao ? “
Ong bác sĩ hăng hái trình bầy  chi li và cặn kẽ, từ các triệu chứng lâm sàng, các xét nghiệm hoá lý, các thuốc tiêm và uống với tên tây lạ hoắc mà ngay đến sinh viên dược khoa cũng chưa chắc biết huống hồ bà Kiểm tra Đảng văn hoá chưa hết phổ thông trung học. Hai tai sắp ù đặc mà vẫn ra vẻ chăm chú nghe lắm. Thấy vậy ông bác sĩ lại thêm hùng hồn cứ như đang phản biện trước Hội đồng toàn  Giáo sư tiến sĩ chứ chẳng phải có mỗi mình bà Kiểm tra mù tịt những điều ông trình bầy. Lúc này bà đã sốt ruột lắm , bụng rủa thầm lão bác sĩ  mà mắt vẫn ra vẻ chăm chú nhìn . Sau cùng bà đành cắt ngang:
“ Thôi được…những điều đồng chí vừa trình bầy đề nghị viết thành   báo cáo gửi lên Ban thường vụ thành uỷ, tôi chỉ muốn hỏi vắn tắt liệu đồng chí Bí thư có hồi phục sức khoẻ trở lại lãnh đạo toàn Đảng toàn dân thành phố không ?”.
Ong bác sĩ chợt nhìn chằm chằm vào mặt bà Kiểm tra rồi đi ra cài cửa lại . Ong biết ông đang lâm vào tình thế rất nhạy cảm, không khéo mất chức như chơi. Bà Kiểm tra hiểu được tâm trạng ông bác sĩ, liền khuyến khích :
“ Đồng chí bác sĩ không ngại gì cả, đồng chí cứ nói thẳng nói thật để tổ chức còn lo liệu…”
“ Báo cáo đồng chí Trưởng ban tiên lượng rất xấu…”
Bà Kiểm tra chẳng biết “tiên lượng” là cái quỷ gì nhưng nghe chữ “rất xấu” bà tái mặt :
“ Tiên lượng là bộ phận nào ? Tim, phổi hay dạ dầy ? Xấu lắm hả ? Liệu có chữa trị được nữa không ?”
Ong bác sĩ lắc đầu :
“ Báo cáo đồng chí Trưởng ban “tiên lượng” không phải tim phổi hay dạ dầy mà là đoán trước diễn biến của bệnh tật, tiến triển tốt hay là sắp…ngoẻo…”
Bà Trưởng ban cau mày lườm ông bác sĩ. Cha này trí thức lại lớn tuổi  mà  ăn nói lấc cấc như thanh niên . Tuy nhiên cứ nôm na huỵch toẹt ra như vậy lại chả  hơn  tràng giang đại hải kiểu trình bầy trước Hội đồng khoa học ấy ư ? Nghĩ vậy bà buột miệng hỏi  :
“ Bác sĩ chí nói vậy nghĩa là đồng chí Bí thư sắp ngoẻo ?”
“ Ay chưa…chưa…tôi chỉ muốn nói đồng chí ấy sẽ sống đời sống thực vật một thời gian dài , dài bao lâu  thì chưa thể biết được …”
Bà Kiểm tra ngây mặt :
“ Sống đời sống thực vật là sao ?”
Ong bác sĩ tròn mắt không hiểu cái bà ngớ ngẩn đang đứng trước ông có đúng là bà Trưởng ban Kiểm tra, cán bộ cao cấp thành uỷ không ? Ong thở hắt ra :
“ Sống đời sống thực vật là sống như cái cây ấy chớ sao ? Tức là người bệnh  mất tri giác, ăn uống, tiêu tiểu đều phải có người trợ giúp mà người bệnh không hay biết gì hết …”
Bà Kiểm tra kêu lên :
“ Sống vậy khác gì chết rồi…”
Nói rồi bà lùi lũi đi ra khỏi phòng quên cả chào ông bác sĩ. Vậy là đã hết hy vọng . Dù chưa chịu chết nhưng ông Bí thư chắc chắn sẽ không quay lại ngồi ghế Bí thư  nữa, nó đã lọt sang tay ông Sáu và hiển nhiên ông sẽ giữ khư khư như giữ đười ươi giữ ống. Một tương lai vô cùng ảm đạm đang chờ bà.
Ong thành uỷ vẫn đứng ở hành lang bệnh viện. Bộ dạng thiểu não như người ốm sắp chết của  bà Kiểm tra làm ông hoảng lên, kêu to :
“ Chuyện gì vậy ? Trúng gió sao mặt tái đi thế kia ? Tình hình ông Bí thư sao rồi ?”
Bà Kiểm tra thều thào :
“ Sắp ngoẻo rồi…mà chưa ngoẻo thì cũng á khẩu , bán thân bất toại…”
Ong thành uỷ cười nhạt :
“ Vậy nếu chưa ngoẻo củ lẻo thì ông Bí thư cũng phải rời ghế ra rồi. Thế là cờ đến tay lão Sáu Phó Bí thư, kỳ này lão phải phất đến…rách cả cờ…”
Bà Kiểm tra rên rỉ  :
“ Oi trời ôi, lão sẽ trả thù tôi đến chết mất thôi …”
Ong thành uỷ an ủi :
“ Chết thì chẳng chết …chỉ có điều hưu non là cái chắc…À mà này…chị có dính tới vụ nào mà được xử chìm xuồng không ?”
Bà Kiểm tra run rẩy :
“ Anh…anh nói thế là thế nào ?”
Ong thành  uỷ cười nhạt  :
“ Chị làm cán bộ thanh kiểm tra bao năm nay mà không biết thế nào là “chìm xuồng” ư ?”
Bà Kiểm tra ngây mặt rồi trả lời yếu ớt :
“ Có phải ba cái vụ ‘xử lý nội bộ” không ?”
Ong thành uỷ reo lên :
“ Đó…đó…nhiều vụ báo chí đã tố cáo đích danh nhưng đương sự vẫn thoát  “khởi tố hình sự “ vì  Ban kiểm tra của chị quyết định cho “xử lý nội bộ “ đó…”
Bà Kiểm tra lo sợ :
“ Nếu quyết định “xử lý nội bộ ” thì nhiều vụ lắm. Nhưng quyết định đâu phải tôi, đó là chủ trương của thường vụ chớ. Như vụ ông Mười Hải , Trưởng phòng nhà đất bị báo chí khui ra là ăn cả chục kí lô vàng. Vụ đó sao khởi tố được. Đưa ra Toà lỡ ông ta  khai toé loe ra đã ký giấy cấp nhà vô tội vạ cho những đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước nào thì ngay cả đến đồng chí Bí thư thành uỷ cũng mất chức. Bởi vậy thường vụ mới chỉ đạo “khoanh án” lại, chỉ kiểm điểm nội bộ , “khiển trách”  sơ sơ rồi cho hạ cánh an toàn. Những vụ “chìm xuồng” kiểu này thì nhiều. Chẳng hạn như bà Năm Thi, Giám đốc Sở lương thực, ông Bảy Vượng, Giám đốc Sở giao thông vận tải, ông Hai Tung, Phó Giám đốc Sở công an…Tất cả đều có ý kiến chỉ đạo của thường vụ, tôi chỉ thừa hành , đâu có lỗi gì …”
Oong thành uỷ cười nhạt :
“ Những  vụ đó ai mà chẳng biết chị làm theo lệnh cấp trên. Tôi hỏi chị những vụ không có chỉ đạo của thường vụ mà chị vẫn cho “ chìm xuồng” kìa, tức là đáng khởi tố hình sự thì chị lại cho “xử lý nội bộ  kìa…”
Bà Kiểm tra lo sợ :
“ Những vụ tuy không có chỉ đạo của cấp trên nhưng tôi ký văn bản đề nghị, thường vụ duyệt thì dù có nghiêm trọng đến đâu cũng vẫn được “xử lý nội bộ”.
Ong thành uỷ reo lên :
“ Đó…đó mấu chốt chỗ này đây ? Vì sao những vụ có dấu hiệu tham ô, nhận đút lót rõ rành rành mà chị vẫn làm văn bản đề nghị thường vụ duyệt  ‘xử lý nội bộ”.
Bà Kiểm tra lấm lét nhìn quanh :
“ cái đó là do….là do…các đồng chí phạm lỗi đều có công với cách mạng…mình xử gì xử cũng vẫn phải có trước có sau, có tình có lý, có chiếu cố công lao đóng góp cho cách mạng …”
Ong thành uỷ vẫn truy tới cùng :
“ Vậy có trường hợp nào không có ý kiến chỉ đạo của thành uỷ và cũng không nằm trong diện có công với cách mạng mà chị vẫn đưa vào diện “ xử lý nội bộ” không ?
Bà Kiểm tra lúng túng :
“ Cái đó…cái đó ...mà sao  anh truy ép tôi dữ vậy ?”
Ong thành uỷ cười nhạt :
“ Tôi hỏi cho biết để giúp chị thôi. Nếu chị hoàn toàn trong sạch không nhận tiền ‘chạy án” của ai thì  có gì phải sợ. Anh Ba, anh Năm, anh Sáu…anh nào lên  Bí thư cũng vậy thôi, mình ngay thẳng sợ quái gì ?”
Bà Kiểm tra đứng mãi có vẻ mỏi chân, bà liếc nhanh vào nơi các VIP vẫn kiên trì ngồi chờ tin tức ông Bí thư rồi kéo ông thành uỷ tới ngồi ghế đá góc vườn bệnh viện :
“ Anh bảo tôi hoàn toàn trong sạch có gì mà phải sợ. Nhưng anh thừa biết một  khi đã là cán bộ có chức có quyền ai là không ăn ? Cả một đường dây chia chác nhau, mỗi mình anh tách riêng ra, không chịu nhận, đời nào nó để anh yên, nó loại anh liền. Ngay cả anh nữa ? Anh có ăn tiền bảo kê của tụi nhà hàng, vũ trường không ?”
Ong thành uỷ reo lên nho nhỏ :
“ Đó…đó chính là điều tôi muốn biết đó. Nếu chị nhận là có dính dáng tới đám chạy  án  thì nhất định đơn tố cáo chị chất cả đống bên tổ chức thành uỷ. Chỉ có điều ông Bí thư bênh chị nên không cho khui ra đó thôi. Mai mốt ông Sáu lên thay chỉ giơ một ngón tay lên là chị tiêu đời…”

                                      (còn tiếp)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét