Sàigòn mấy hôm liền mưa liên miên cả sáng lẫn tối, trời xám xịt, gió lành lạnh gợi nhớ đầu thu Hà Nội . Quán karaoke vắng khách , ế ẩm sao đó, cô Phượng cave ngồi một đống trong góc quán càphê, mặt chảy dài nom như cái bánh tráng trụng nước. Rồi bất chợt cô cất giọng ảo não ngâm lên hai câu thơ chẳng biết “cọp” đâu :
“ Ai mang gió Bắc vào đây…
Cho trời thêm lạnh cho mây thêm sầu “
Thằng Bảy xe ôm nhảy lên rối rít :
“ Hay quá..hay quá..thiệt không ngờ chị Phượng lãng mạn cái một. À thôi phải rồi, trời lạnh lạnh thế này chắc nhớ ông bồ Hànội hả ?”
Bà Năm củ cải dài giọng :
“ Nhớ gì cha già ? Nhớ “túi” của chả thì có…”
Bỗng ông đại tá hưu xua xua tay, quát lớn :
“ Im hết…im hết…nghe đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đọc diễn văn kìa…”
Hóa ra truyền hình trực tiếp khai mạc Đại hội công đoàn toàn quốc. Cả quán giỏng tai nghe ông Tổng Bí thơ đọc diễn văn . Nào “xây dựng giai cấp công nhân lớn mạnh…yêu nước, yêu chủ nghĩa xã hội”…nào “phát huy vai trò giai cấp lãnh đạo cách mạng , quán triệt thật sâu sắc những quan điểm, tư tưởng chỉ đạo…”
Thằng Bảy xe ôm nghe mãi sốt ruột quay sang cô Phượng cave :
“ Chị Phượng cave có biết ổng nói gì không ?”
Cô Phượng cave cười ré :
“ Biết chết liền…”
Vừa lúc đó thằng Tới cháu bà Năm củ cải rụt rè bước vào làm thằng Bảy quát lớn :
“ Kìa Tới…mày cũng là công nhân sao không đi họp đại hội công đoàn tới đây làm gì ?”
Thằng Tới mặc bộ quần áo thợ máy dầu mỡ thấy ghê, văng tục :
“ Tôi là thợ bơm dầu, biết cái đ…gì mà họp ?”
Cô Phượng cave trợn mắt :
“ Vậy sao không đi làm ? Vào đây làm gì ?”
Thằng Tới nhìn quanh :
“ Tôi tìm chú Ký Quèn…”
Gã Ký Quèn mải coi tivi, quát :
“ Tao đây…tao đây…chuyện gì ? Lại muốn nhờ thảo thư đòi lương, đòi thưởng hả ?”
Thằng Tới nổi cáu :
“ Nửa năm nay nghỉ chờ việc , lấy đ…đâu mà có lương, có thưởng. Tôi nhờ chú hướng dẫn rút tiền cái thẻ ATM này …”
Nó rút ra cái thẻ ATM ngân hàng Đông Á mới cứng cựa. Thằng Bảy xe ôm xuyt xoa:
“ Í cha ơi… có cả thẻ ATM…vậy thành tư bổn rồi còn công nhân đâu nữa !”
Thằng Tới lại văng tục :
“ Tiền trợ cấp thất nghiệp, mỗi tháng có 500 thôi…tiền đ…đâu ra mà thành tư bản…”
Gã Ký Quèn cầm cái thẻ ngắm nghía :
“ Chắc mày rút nhẵn củ tỏi rồi nó không cho rút nữa chứ gì ?”
Thằng Tới gân cổ cãi :
“ Đã rút lần nào đâu ? Cứ nhét vào khe máy nó lại đẩy ra, là sao ? Hỏi con kế toán nó bảo rút làn đầu phải đổi…cái con mẹ gì ấy…”
Hóa ra “cái con mẹ” là một hàng số in trong tờ giấy thằng Tới đưa cho gã Ký Quèn. Gã la lên :
“ Pát uộc bố ạ. Nó cho mày số này, nhét vô máy, đổi “pát uộc”, dùng cái này mới rút được tiền…”
Thằng Tới nổi cáu :
“ Đ…m…ba con tài chánh…bầy đặt rắc rối…Vậy con theo chú ra cột ATM chú đổi giùm con rút tiền mua thùng mì gói…”
Gã Ký Quèn lắc đầu :
“ Phải mồng 6 mới có tiền cho mày rút…hôm nay mới 28…còn 8 ngày nữa lận…”
Thằng Tới chưng hửng, vọt miệng chửi :
“ Đ…c…m…tụi nó, còn những 8 ngày nữa , bố mày húp nước lã à ?”
Thằng Bảy xe ôm cười lớn :
“ Ối bác Trọng ơi…giai cấp công nhân yêu nước, yêu chủ nghĩa xã hội của bác nó đang chửi bậy kìa…”
Ông đại tá hưu quát :
“ Công nhân gì thằng đó … thợ thủ công thôi…vô tổ chức…vô kỷ luật …đá cá lăn dưa…đầu đường xó chợ…”
Ông xổ ra một tràng làm cả quán cười ồ.
31-7-2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét