Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

NHÂN HỘI NGHỊ VIẾT TRẺ NÓI CHUYỆN NHÀ THƠ TRẺ



NHÀ THƠ BÙI CHÁT :
                                 “ tôi không hát một mình”
                     
   “ Bài thơ một vần” của Bùi Chát - một tập thơ “ngoài luồng” được một nhà xuất bản “ngoài luồng” – NXB Giấy Vụn  cho ra đời tại Sàigòn đầu tháng 10 -2009 , và lập tức được giới cầm bút “ngoài luồng” nồng nhiệt đón nhận.       
               
Bùi Chát tên thật là Bùi Quang Viễn, sinh ngày 22.10.1979 tại Hố Nai, Biên Hòa - Đồng Nai, trong một gia đình công giáo gốc di cư. Tốp nghiệp ngành Văn học, khoa Ngữ văn - Báo chí, Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn tp HCM năm 2001. Từ đó sống ở Sài Gòn. Là nghệ sĩ tự do và hoạt động xuất bản độc lập, năm 2001 cùng Lý Đợi thành lập nhóm Mở Miệng. Là người đề xướng các khái niệm “thơ rác”, “thơ nghĩa địa”… Là người sáng lập Giấy Vụn - nhà xuất bản chuyên in ấn và phát hành tác phẩm của các nhà thơ vỉa hè dưới hình thức photocopy, ngoài kiểm soát của Nhà nước .
 Tháng 4 năm 2011, tại Hội Chợ Sách Quốc Tế lần thứ 37, Hiệp Hội Nhà Xuất Bản Quốc Tế (IPA) đã trao tặng giải thưởng Tự Do Xuất Bản cho Bùi Chát.
  “ Bài thơ một vần”  thể hiện một cách mạnh mẽ và đầy ý thức của một công dân tự do không hề vướng mắc một thứ giáo điều hay lý thuyết nhồi sọ nào.
 “ Bài thơ một vần”  là một thái độ sống dứt khoát, một tiếng thơ “ngoài luồng” không rườm rà hoa bướm, không đưa đẩy cường điệu, điềm đạm, ôn tồn lặng lẽ thấm vào lòng người đọc.
Đọc Bùi Chát mà bồi hồi. Nở một nụ cười, buồn bã và kiêu hãnh.
Sau đây là một vài bài thơ ít “nhạy cảm” nhất trong cả thi phẩm “ Bài thơ một vần”

Cũng như em, tôi không hát một mình

Dưới lớp da nạm vàng
Có thể gãi thứ mình muốn ngứa?
Tôi đâu biết đêm dài quá vậy
Chẳng còn nhiều người thức đợi ngày mai
Ai đó thi thoảng thắp lên ngọn đèn
để xua đuổi tai ương
Đáp lại những câu thở dài tuyệt vọng
Em đã đến cạnh tôi nguyện ước
Vòm đêm không chút dấu hiệu thay đổi
Chúng ta bay đến lúc hết hơi
*
Không đề

Những cây gì trên đường nào không biết nữa
Tự dưng thu về trổ rực hoa đỏ
Và chiều nay đương kẹt xe ở đó

Thôi, đi

Nhắm chặt mắt
 Hãy bước
 Trên lãnh địa này
 Sự sống, giữa cái chết
 Mọi vật tồn tại
 Là nỗi sợ

Bước thấy sự thật
 Để biết mình có đôi chân

Thôi
Đi

Sống

         
Chọn một niềm đau. Mỗi ngày
           Để sẻ chia với thế giới
           Dân tộc này
           Chọn một niềm tin. Mỗi ngày
          Để có mặt trên trái đất
          Lãnh thổ này
          Chọn một cái chết. Mỗi ngày
         Trong con mắt chế độ
          Để được tự do


"Hiện thực xã hội chủ nghĩa"
Anh chị em hãy nhớ
           Chúng ta có mặt nơi đây không phải để khóc
           Không phải để cân nhắc
           Im lặng
           Rồi quay đầu
           Chúng ta ở đây để sống
           Để thể hiện bổn tánh chúng ta

           Đâu nhất thiết phải quan tâm
           Nhắc nhở lời đe dọa
           Bởi, với chúng ta
           Sợ hãi - không bao giờ là mục đích
Khó thấy


Sự phát triển của nghệ thuật
Có thể kết liễu một chế độ độc tài

Bao nhiêu người đã nói
Những điều tương tự vậy

Các nghệ sĩ nhậu ở vỉa hè
Kể về tính nước đôi

Cây kim giấu kín trong bọc vải
Lâu ngày cũng thành thơ

Chúng ta
Những cư dân không được đón chào

Gió chiều nào
Ta tào lao chiều ấy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét