Tặng Hội nghị Viết văn Trẻ toàn quốc đang họp ở Tuyên Quang
Hôm nay chưa kiếm được “thuốc liều” nhưng đọc bài diễn văn khai mạc Hội nghị Viết văn Trẻ toàn quốc lần thứ VIII ngày 9-9-1011 tại Tuyên Quang của bác Hữu Thỉnh thấy ngứa ngáy tay chân, đành gõ tiếp .
Mở đầu diễn văn, bác Hữu Thỉnh đặt câu hỏi và tự trả lời :
- Những người viết văn trẻ, bạn từ đâu đến?
- Chúng tôi đến từ miền của tài năng.
- Đúng quá, xin chào các sứ giả đến từ miền của tài năng.
Chẳng biết các “bạn” nhà văn trẻ có trả lời thế không hay bác Hữu Thỉnh “chế” ra rồi đặt vào mồm họ. Sợ thiên hạ cười mình bốc phét, bác Hữu Thỉnh phải giải thích ngay :
“Hội nghị lần này một phần ba số đại biểu đã có những tập sách riêng, nhiều bạn đã có tới 2, 3 đầu sách.”
Như vậy cứ có 2,3 đầu sách là “tài năng” cả, nếu vậy 1000 ông hội viên hội nhà văn VN và chừng đó ông ở hội địa phương, rồi mấy ông “đại gia” bỏ tiền in sách như ông N.T.L. nguyên Thứ trưởng Bộ nông nghiệp, ông Giám đốc Xí nghiệp dược Cà Mâu năm nào vừa được kết nạp hội chưa kịp “lại quả” mấy ông nhà văn “chạy hội viên” cho mình đã được mời đi… “bóc lịch”…đều là “tài năng” cả.
Như vậy câu cửa miệng một thời của mấy ông tuyên giáo “ nước ta ra ngõ gặp …anh hùng”, nay phải đổi thành “ nước ta ra ngõ gặp…tài năng”.
Cũng may cho bác Hữu Thỉnh là Hội nghị kỳ này không có đại biểu tỉnh Bình Dương, nếu không tỉnh đó cũng được phong là “miền tài năng” thì thiên hạ cười vãi linh hồn.
Bởi lẽ công trình văn hóa “khủng” nhất tỉnh Bình Dương là “Đại Nam Quốc tự “ do đại gia có tên “cúng cơm “ là Dũng “lò vôi” , tức Huỳnh Phi Hùng bỏ tiền xây dựng. Chềnh ềnh ngay giữa cổng chính là bức đại tự với bốn câu thơ “con cóc” của Huỳnh ông :
“ Về thăm văn hiến Rồng Tiên,
Mỗi trang sử một thề nguyền đinh ninh,
Về thăm văn hiến diễm tình
Khi về chở cả cây Quỳnh cành Dao”
Thơ kiểu này còn “nhảy “ lung tung khắp khu “quốc tự” khiến tỉnh Bình Dương khó có thể coi là “miền tài năng” .
Rõ may cho bác Thỉnh nhá !
Nghe câu “bốc thơm lớp nhà văn trẻ” của bác lại nhớ tới lời của nhà văn Nguyễn Khải ngày xưa :” cứ khen cho chúng nó chết”.
Chắc bác Hữu Thỉnh không muốn “khen cho chúng nó chết” đâu, bởi lẽ chúng nó mà chết thì còn đâu ra Hội nghị viết văn trẻ toàn quốc lần thứ 9 năm 2015 để bác lên diễn đàn bốc phét nữa ?
Câu của bác Hữu Thỉnh còn gợi nhớ tới một cuốn sách của lão nhà văn Nguyễn Xuân Khánh xuất bản thời “cởi trói” :” Miền hoang tưởng”. Nếu dùng từ của bác Nguyễn Xuân Khánh thì câu nói của bác Hữu Thỉnh trở thành :
“- Những người viết văn trẻ, bạn từ đâu đến?
- Chúng tôi đến từ miền hoang tưởng
- Đúng quá, xin chào các sứ giả đến từ miền hoang tưởng “
Câu này nghe “có lý hơn”. Tại sao thế ? Xin nhường cho các “tài năng trẻ” tự trả lời.
Để “dụ” các nhà văn trẻ hăng hái phấn đấu, bác Hữu Thỉnh mang cả Nghị quyết 23 của Bộ chính trị khoá X ra hứa hẹn :
“Tài năng là vốn quý của dân tộc. Chăm sóc và giúp đỡ tài năng phát triển là trách nhiệm của toàn xã hội"
Các nhà văn trẻ muốn biết “xã hội chăm sóc và giúp đỡ tài năng trẻ “ ra sao, xin tìm đọc bài viết đăng trên báo Nhân Dân lúc sinh thời của nhà văn Nguyễn Khải “ Chúng tôi chăm sóc tài năng trẻ” , bài báo làm tác giả của nó nơm nớp lo bị “ăn đòn”. Mới đây nhất 16 thành viên chính thức của Viện Nghiên Cứu Phát Triển (IDS) toàn là các”tài năng”, nguyên khí quốc gia, vốn quý của dân tộc cả như GS Hoàng Tụy, TS Nguyễn Quang A, TS Lê Đăng Doanh, Bà Phạm Chi Lan, GS Chu Hảo, GS Phan Huy Lê, GS Tương Lai, Nhà văn Nguyên Ngọc, GS Phạm Duy Hiển...Vậy mà chẳng biết được chăm sóc ra sao mà họ dành ngậm ngùi tự giải tán.
Sau cùng bác Hữu Thỉnh đặt lên vai các nhà văn trẻ một trọng trách rõ là ngang tầm thế giới :
“Nhưng tò mò muốn hỏi các bạn sẽ gửi thông điệp gì cho nhân loại từ địa chỉ Việt Nam ? “
Trong các thứ thông điệp bác Hữu Thỉnh muốn nhà văn trẻ “gửi cho nhân loại “ chỉ có những chuyện như “nạn nhân chất độc da cam”, “cô giáo nhỡ nhàng duyên phận sau nhiều năm dạy học đơn chiếc ở vùng cao …nhưng tuyệt nhiên không có một chữ nào về nguy cơ Trung Quốc đang xâm lấn rừng đầu nguồn, hối hả khai thác bauxite Tây Nguyên, phố Tàu tràn lan đô thị VN, biên giới bị lấn chiếm, ngư dân trên biển bị cướp bóc, bắn giết …
Đúng vào dịp Hội nghị viết trẻ khai mạc thì đồng chí Đới Bình Quốc , Ủy viên quốc vụ viện Trung Quốc sang Việt Nam . Trong cuộc gặp Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, cả hai đồng chí “răng môi” ăn mặc hệt như nhau từ màu càvạt, tới bộ com lê sọc. Sự thân thiết trên cả tình ruột thịt đó liệu có làm bác Hữu Thỉnh và 122 nhà văn trẻ suy nghĩ gì để mà ra thông điệp với thế giới chăng ?
Chắc chắn là không rồi ? Bởi lẽ khi người ta chỉ chăm chăm vào chuyện “bốc phét” thì đầu óc đâu nghĩ tới chuyên thực, chuyện cốt lõi , chuyện sinh tử của dân tộc nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét